Neues Deutschland
Lässt Vietnam eigenen Diplomaten sterben? - “Vietnam để mặc nhân viên ngoại giao của họ chết?”
Marina Mai
In
einem Berliner Vivantes-Krankenhaus liegt ein an einer akuten Leukämie
erkrankter vietnamesischer Diplomat, der seit Jahren in verantwortlicher
Position in der vietnamesischen Botschaft tätig ist. Weder der
vietnamesische Staat noch seine vietnamesische Krankenversicherung
bezahlen ihm seine dringend benötigte Chemotherapie. Nach Darstellung
von Vivantes hat er zwei Zyklen Chemotherapie bereits aus eigener Tasche
und teilweise durch Vorleistungen der Klinik bezahlt und benötigt noch
in dieser Woche einen weiteren Zyklus, für deren Bezahlung niemand
aufkommen will. „Wir sind mit dem Auswärtigen Amt und der
vietnamesischen Botschaft im Gespräch“, sagt Vivantes-Sprecherin Mischa
Moriceau.
Một nhân viên ngoại giao Vietnam, đã từng giữ chức vụ
cao cấp tại đại sứ quán Vietnam, lâm bệnh ung thư máu, đang nẳm tại bệnh
viện Vivantes ở Bá Linh. Cả nhà nước Vietnam lẫn hãng bảo hiểm sức khỏe
Vietnam không ai trả cho ông ta phí tổn hóa học trị liệu. Bệnh viên
Vivantes cho biết, trong hai lần trị liệu trước, mọi phí tổn một phần do
chính bệnh nhân tự xuất ra trả và một phần do bệnh viện ứng trước.
Nhưng lần trị liệu tuần này thì không có ai trả. Phát ngôn bệnh viện,
bà Mischa Moriceau nói „ Chúng tôi đang nói chuyện với bộ ngoại giao
Đức và đại sứ Vietnam“.
Bệnh viện đã hỏi một vài cơ sở và
xin quyên tiền, nhưng không ai muốn giúp quyên cho một nhà ngoại giao
lâm bệnh. Vì thế bênh viện Vivantes đành phải viết mails cho các hội
đoàn và tư nhân xin giúp đỡ.
Über vietnamesische Mailverteiler
wurde auch eine ND-Mitarbeiterin um Spenden gebeten. Gebraucht werden 15
000 bis 17 000 Euro für einen Zyklus Chemotherapie noch in dieser
Woche. Außerdem wird um 1000 Euro Spenden für ein Flugticket der
Schwester des Patienten aus Vietnam nach Deutschland gebeten. Sie käme
für eine Knochenmarktransplantation des Abteilungsleiters in der
vietnamesischen Botschaft infrage.
Mỗi lần hóa học trị liệu tốn
15.000 tới 17.000 €. Ngoài ra họ còn xin quyên 1000€ tiền vé máy bay cho
chị người bệnh từ Vietnam bay qua. Bà này có thể để mổ ghép tủy xương
nhường cho bệnh nhân.
Regina
Kneiding von der Gesundheitsverwaltung erörtert die Rechtslage: „Für
Diplomaten zahlen die Entsendestaaten oder dortige Versicherungen die
Krankenbehandlung in Deutschland.“ Der deutsche Sozialstaat dürfe für
Diplomaten nicht zahlen.
Nhân viên y tế, bà Regina
Kneiding ngỏ ý về luật pháp: „ Đối với nhân viên ngoại giao thì các nước
liên hệ hoặc hãng bảo hiểm y tế phải trả phí tổn cho việc điều trị tại
Đức“ Nhà nước Đức không được phép trả tiền trị bệnh cho nhân viên ngoại
giao nước ngoài.
Thuy Nonnemann ist vietnamesische
Vertreterin in der Berliner Härtefallkommission und sagt: „Ich wünsche
dem Mann natürlich, dass er Spenden eintreiben kann. Aber der
vietnamesische Staat kann sich nicht davor drücken, für die Sicherheit
und Gesundheit seiner ins Ausland entsandten Vertreter aufzukommen.“ In
vietnamesischen Mailverteilern äußert es ein Landsmann drastischer:
„Glaubt der vietnamesische Staat etwa, Deutschland wird schon für die
Krankenbehandlung aufkommen? Oder lässt Vietnam seinen hochrangigen
Vertreter lieber sterben als für seine Krankenbehandlung zu zahlen?“
Vietnam sei schließlich kein ganz armes Land mehr und müsse sich
internationalen Pflichten stellen, schreibt er weiter.
Bà
Thúy Nonnemann, nhân viên người Việt trong ủy ban „Các trường hợp nan
giải“ cũa thành phố Bá Linh nói: „Dĩ nhiên tôi chúc cho bệnh nhân nhận
được nhiều tiền quyên tặng. Nhưng nhà nước Vietnam không thể trốn tránh
trách nhiệm phải bảo vệ an toàn và sức khỏe cho các nhân viên họ gủi ra
nước ngoài.“. Một người Việt khác trả lời mail xin quyên tiền quyết
liệt hơn: „ Có phải là nhà nước Vietnam tin rằng Đức Quốc rồi sẽ trả
tiền nhà thương điều trị? Hay là nhà nước Vietnam đế mặc cho nhân viên
cao cấp của họ chết hơn là trả tiền điều trị ?„ Anh viết thêm, Vietnam
không phải là nước nghèo và phải có bổn phận thi hành các nhiệm vụ quốc
tế.
* * *
Loại bảo hiểm này
không trả tiền cho các loại trị liệu đặc biệt tốn kém như đối với bệnh
ung thư. Thay vì đưa ông ta về nước hoặc đồng ý trả mọi chi phí cho ông
ta thì đại sứ quán Việt Nam tại Berlin đã vô trách nhiệm khi xa thải ông
ta khi biết ông ta lâm bệnh ung thư máu khiến ông phải tự lo mọi chi
phí bệnh viện và điều trị.
26.07.2012 / Berlin/Brandenburg / Seite 1
----------------
26.07.2012 / Berlin/Brandenburg / Seite 1
----------------
Bộ trưởng Phạm Bình Minh và Đảng Cs VN bỏ rơi cán bộ nơi xứ lạ?
Một
cán bộ ngoại giao cao cấp của đại sứ quán Việt Nam tại Berlin (Đức)
hiện đang nằm chờ chết vì không có tiền chữa bệnh ung thư máu. Khi nghe
tin ông ta lâm bệnh hiểm nghèo đại sứ quán Việt Nam đã sa thải ông ta để
khỏi phải lãnh trách nhiệm. Báo "Nước Đức mới" (Neues Deutschland), cơ
quan ngôn luận của đảng cộng sản Đông Đức trước đây, ra ngày 26 tháng 7
năm 2012, đã tường thuật về vụ này dưới tựa đề "Liệu CS Việt Nam có để cho cán bộ ngoại giao của mình chết hay không?" (*). Vụ này đang gây xôn xao dư luận Đức.
Theo tờ "Báo Ngày" phát hành ngày 27 tháng 7 năm 2012 (Tageszeitung, http://www.taz.de/An- Leukaemie-erkrankt/!98185/)
thì bệnh nhân là ông Phạm Toàn P., một cán bộ cao cấp làm việc nhiều
năm trong sứ quán Việt Nam tại Berlin. Ông bị ung thư máu và đang được
điều trị từ 10 tuần nay tại bệnh viện Vivantes Krankenhaus ở Berlin (http://www.vivantes.de/kfh/).
Ông đã nhận được hai đợt hóa trị (chemotherapy). Ông tự trả tiền được
một đợt. Còn một đợt do bệnh viện giúp. Tuần tới ông cần được hóa trị
thêm một đợt nữa nhưng bệnh viện không tìm được người trả tiền nên chưa
biết phải làm sao để giúp ông. Mỗi đợt hóa trị trị giá khoảng từ 15.000
Euro đến 17.000 Euro. Ngoài ra bệnh viện muốn đưa một thân nhân của ông
ta sang Đức để ghép tủy sống cho ông với hy vọng chữa khỏi bệnh ung thư
máu cho ông.
Việc tìm tiền để điều trị cán bộ ngoại giao Việt nói
trên đã hầu như vô vọng. Theo một người hiểu nội vụ, việc điều trị cho
ông ta gặp trục trặc ngay từ đầu vì cán bộ ngoại giao này chỉ được nhà
nước Việt Nam đóng cho loại bảo hiểm sức khoẻ bình thường. Loại bảo hiểm
này không trả tiền cho các loại trị liệu đặc biệt tốn kém như đối với
bệnh ung thư. Thay vì đưa ông ta về nước hoặc đồng ý trả mọi chi phí cho
ông ta thì đại sứ quán Việt Nam tại Berlin đã vô trách nhiệm khi xa
thải ông ta khi biết ông ta lâm bệnh ung thư máu khiến ông phải tự lo
mọi chi phí bệnh viện và điều trị.
Cũng may ông gặp được một người
bác sĩ từ tâm tìm đủ mọi cách để xoay sở tiền viện phí cho ông. Bệnh
viện đã xin sở xã hội Berlin trả chi phí điều trị. Sở xã hội Đức nói
rằng họ không được phép trả chi phí điều trị cho các nhân viên ngoại
giao ngoại quốc ở Đức. Bộ ngoại giao Đức cũng cho biết họ cũng không thể
trả các chi phí này vì trên nguyên tắc, quốc gia chủ quản là Việt Nam
hoặc các công ty bảo hiểm sức khoẻ Việt Nam phải trả tiền điều trị cho
các cán bộ ngoại giao ở Đức. Cho đến nay đại sứ quán Việt Nam ở Berlin
không trả lời các câu hỏi của bệnh viện và các phóng viên về vụ việc
này.
Hành động vắt chanh bỏ vỏ của ngành ngoại giao cộng sản Việt Nam nói trên đang làm dư luận Đức bất bình.
Một
tổ chức thân cộng có tên là Hội Đức-Việt (Deutsch - Vietnamesische
Gesellschaft) đã gửi thư đến nhiều tư nhân để xin tiền nhưng giấu nhẹm
lai lịch ông ta là cán bộ của đại sứ quán Việt Nam ở Berlin. Sau khi
hiểu rõ nội vụ và biết lai lịch của đương sự, nhiều người đã phản ứng
mạnh mẽ. Họ cho rằng hội này đã tìm cách lợi dụng lòng từ thiện của họ.
Họ không muốn giúp vì không muốn tiếp tay cho một nhà nước gửi người
bệnh sang một quốc gia khác với ý định để cho ngân sách xã hội và những
nhà hảo tâm của quốc gia đó trả tiền điều trị.
Người chịu trách
nhiệm chính trong vụ xì căng đan này là bộ trưởng ngoại giao Phan Bình
Minh. Dù biết hay không biết thì Phạm Bình Minh cũng phải chịu trách
nhiệm. Trong trường hợp ông không biết thì lỗi của ông là không quản lý
được thuộc cấp. Người chịu trách nhiệm trực tiếp là bà Nguyễn Thị Hoàng
Anh hiện giữ chức "Đại sứ Đặc mệnh Toàn quyền CHXHCN Việt Nam tại CHLB
Đức". Bà Hoàng Anh là người từng học luật tại Đức và có nhiều năm làm vụ
trưởng vụ luật pháp quốc tế trong bộ ngoại giao. Như vậy viên đại sứ
này hẳn phải đọc được các bài báo Đức nói trên và am hiểu thông lệ ngoại
giao. Đại sứ Hoàng Anh phải chịu trách nhiệm vì đã làm ngơ không giúp
một cán bộ trong cơn thập tử nhất sinh và không báo cáo về cho bộ chủ
quản giải quyết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét