Vũ Linh
... hàng loạt tin xấu tiếp tục lu mờ hình ảnh TT Obama những ngày qua...
Cuộc chạy đua vào Tòa Bạch Ốc bước vào giai đoạn then chốt khi chỉ còn có khoảng mười tuần nữa là sẽ đến ngày bầu cử. Đại Hội đảng Cộng Hòa khai mạc ngày 27 tháng 8 này (trừ khi bị hoãn vì bão Isaac) tại Tampa, Florida, trong khi đảng Dân Chủ sẽ tổ chức Đại Hội bắt đầu ngày 3 tháng 9 sau đó tại North Carolina. Việc Cộng Hòa chỉ định dân biểu Paul Ryan làm ứng viên phó tổng thống cũng đã bất ngờ đổ xăng vào đầu máy, khiến cái xe tranh cử tăng tốc độ vùn vụt trong những ngày qua.
Tình trạng hậu thuẫn của đôi bên cũng vẫn như thời tiết, sáng nắng chiều mưa, thay đổi như chong chóng, vẫn chưa ai đoán được năm tới ai sẽ là tổng thống.
Như cột báo này đã trình bày, những tháng Năm, tháng Sáu vừa qua đã là những tháng mưa ngâu cho TT Obama, khiến tỷ lệ hậu thuẫn của ông tuột xuống mức èo uột, ngang ngửa với TĐ Romney. Qua tháng Bẩy và đầu tháng Tám, chiến dịch đánh “tài phiệt vô cảm” Romney của TT Obama qua hàng trăm triệu tiền quảng cáo trên truyền hình bắt đầu có tác dụng. Tỷ lệ hậu thuẫn TT Obama không tăng nhưng hậu thuẫn của TĐ Romney rớt mau lẹ, nhất là sau khi ông này đi một vòng thế giới, mang về những kết quả mà truyền thông dòng chính diễn giải là thất bại hoàn toàn.
Diễn đàn điện tử Real Clear Politics cho thấy trung bình cuối tháng Bẩy của một tá cơ quan thăm dò dư luận, TT Obama thắng TĐ Romney gần 5 điểm, 49%-44%. Điều đáng nói là tỷ lệ này lớn hơn sai biệt xác xuất 4%, có nghiã là khá chính xác, xác nhận TT Obama sẽ đắc cử trở lại.
Nhưng tin vui cho TT Obama không kéo dài bao lâu thì những tin thời sự bất lợi lại trở lại, cùng lúc với đảng Cộng Hoà tung ra quả bom Paul Ryan. Để rồi cách biệt với TĐ Romney qua trung tuần tháng Tám chỉ còn có 1%, tức là chưa ngã ngũ gì hết.
Câu chuyện gây chấn động chính trường Mỹ tuần qua là tạp chí Newsweek viết bài về thành tích bốn năm của TT Obama.
Newsweek là tờ báo “phe ta” mà chủ bút năm 2008 đã từng gọi ứng viên Obama là Đức Chúa (God). Tuần qua, Newsweek đưa hình TT Obama lên trang bià với bài viết tựa đề “Hit The Road, Barack, Why We Need a New President”. Không biết phải dịch “hit the road” làm sao cho đúng nghiã. “Hit the Road, Barack” thật ra là nhái theo tựa một bài hát của danh ca da đen mù Ray Charles: Hit the Road, Jack, với câu mở đầu “and dont you ever come back no more, no more, no more”. Nói nôm na ra là “ông hãy đi đi và đừng bao giờ trở lại”.
Bài báo rất dài, do ký giả Niall Ferguson viết, đại ý đúc kết lại những thất bại của TT Obama. Tóm lại, kinh tế thất bại vì không giải quyết được khủng hoảng với đà tăng trưởng dưới 2%, thất nghiệp ở mức kỷ lục trên 8% trong suốt 46 tháng nhiệm kỳ đầu, 3,6 triệu người vào danh sách những người nhận trợ cấp bệnh (social secutiry disability) phần lớn là hình thức khai gian để được trợ cấp dài hạn, 110 triệu người lãnh trợ cấp an sinh (on welfare) phần lớn là lãnh phiếu thực phẩm foodstamps, nước Mỹ biến thành một nước “50-50”, nghiã là một nửa đóng thuế (chống Obama), nuôi nửa kia lãnh trợ cấp (sống chết với Obama). Công nợ leo thang lên đến 70% tổng sản lượng cả nước cuối năm nay, cải tổ y tế sẽ không giảm chi phí y tế như hứa hẹn mà sẽ tăng chi phí gấp đôi từ 5% tổng sản lượng hiện nay lên 10% trong vòng 25 năm nữa. Luật cải tổ tài chánh chẳng thay đổi gì vì vẫn duy trì tình trạng 10 ngân hàng lớn nhất tác oai tác quái vì sở hữu 75% tài sản tài chánh cả nước. Nội bộ phân hoá hơn bao giờ hết. Đối ngoại, ta thấy cả chuỗi thất bại, từ Iran đến Ai Cập, Libya, rồi Syria, và Nga, Trung Cộng, Bắc Hàn. Cả Iraq lẫn Afghanistan đều vẫn là những chiến trường đẫm máu sau khi quân Mỹ đã chạy dài. Nước Mỹ đang tháo lui toàn diện trên khắp thế giới.
Nói chung, tất cả những lời hứa quan trọng nhất của ứng viên Obama đều đã không thực hiện được. Theo ông Ferguson, chúng ta không có lý do gì kéo dài tình trạng này nữa, TT Obama cần phải được thay thế và chúng ta cần có một tổng thống mới, và “Con Đường Đi Đến Thịnh Vượng” của Cộng Hòa chính là hy vọng duy nhất của chúng ta (the GOP tickets Path to Prosperity is our only hope).
Không có gì mới lạ cả. Điều mới lạ là những lập luận trên không phải là do Vũ Linh viết trên Việt Báo, mà là bài viết chính trên tạp chí Newsweek của một đại ký giả đã từng ca tụng sự đắc cử của ứng viên Obama như một bước tiến đổi đời của dân chủ Mỹ, nếu không muốn nói là của nhân loại.
Bài báo này không có nghiã là Newsweek chính thức hậu thuẫn liên danh Romney-Ryan, nhưng có tác dụng không khác gì. Chắc chắn đã gửi một thông điệp thật không vui cho TT Obama, chỉ hơn hai tháng trước ngày bầu cử.
Bài báo cũng chỉ là một trong hàng loạt tin xấu tiếp tục lu mờ hình ảnh TT Obama trong những ngày qua.
Trước hết là tin ông PTT Biden chuyên nói nhảm đã lại nói nhảm nữa. Nói chuyện trong một cuộc vận động tranh cử tại Virginia, PTT Biden tố Cộng Hòa thông đồng với tài phiệt Wall Street để xiềng xích thiên hạ lại (nguyên văn: “they're going to put y'all back in chains”). Câu nói này có vẻ đã được đưa ra như một lá bài kỳ thị da đen để nói khích khối cử tri này. Từ hình ảnh xiềng xích cho đến danh từ “yall”, tức là “you all”, tiêu biểu trong ngôn ngữ của dân da màu, đến cử tọa đa số là dân da màu.
Câu tuyên bố này chẳng những đã bị phe Cộng Hòa kết án, mà ngay cả cựu thống đốc Virginia, cũng là thống đốc da đen đầu tiên của Mỹ, ông Doug Wilder, mạnh mẽ chỉ trích là quá đáng và sai lầm. Dân biểu da đen Charles Rangel nhìn nhận rõ ràng PTT Biden cố ý nhắc đến thời nô lệ, và cho rằng đây là một lời nói ngu xuẩn (“Is it stupid? You bet your life it is”).
Có nhiều người không tin câu nói này có chủ địch khích động dân da đen, vì trước sau gì thì dân da màu cũng sẽ bỏ phiếu 90% cho TT Obama rồi, không cần phải khích động gì hết. Lý do thật sự có lẽ là muốn tạo một tranh cãi mới, lái câu chuyện qua khỏi chuyện thất bại kinh tế của TT Obama.
PTT Biden cũng là người trong suốt thời gian qua đã đi vận động với thành tích giết Bin Laden của chính quyền Obama. Ông tung khẩu hiệu “Osama Dead, General Motors Alive”. Ý muốn nhắc nhở chính quyền Obama đã đạt được thành tích giết đầu sỏ khủng bố trong khi bơm tiền cứu sống hãng xe General Motors.
Vấn đề trở nên rắc rối khi một tổ chức các cựu nhân viên CIA và tổ chức an ninh tình báo khác (Special Operations OPSEC) mở chiến dịch tố TT Obama “nhận vơ” khi khoe việc giết Bin Laden là thành tích cá nhân của tổng thống và, quan trọng hơn nữa, đã cố tình xì ra những chi tiết, bật mí phương thức hoạt động của an ninh tình báo cho báo chí và đạo diễn xi-nê-ma để thổi phồng thêm chiến công, đe dọa tính mạng của những người này. Còn quyết định bơm tiền cứu sống GM là quyết định của chính quyền Bush từ giữa năm 2008, TT Obama chỉ tiếp tục chính sách đó thôi. Tin đáng buồn nữa là các chuyên gia nhận định GM vẫn chưa “sống” lại, và có nhiều triển vọng khai phá sản lại trong năm tới bất kể đã nhận cả tỷ tiền cứu trợ. Có lẽ PTT Biden khoe công cứu sống GM quá sớm.
Rồi đến chuyện Hạ Viện thưa bộ trưởng Tư Pháp Eric Holder ra tòa. Trong thời gian qua, Hạ Viện điều tra vụ Nhà Nước lén bán súng cho các tổ chức buôn ma túy Mễ, với mục đích theo dõi đường dây ma túy, và bắt các tay trùm. Chiến dịch này có kết quả như thế nào thì chẳng ai biết vì là bí mật quốc gia. Chỉ biết là có một nhân viên biên phòng bị bắn chết bằng một trong những cây súng bán lậu đó. Hạ Viện điều tra, nhưng bộ trưởng Tư Pháp bất hợp tác. Lúc đầu thì chối không có chiến dịch này, sau thì thú tội là có nhưng Nhà Nước kiểm soát rất kỹ, cuối cùng đành thú nhận cả trăm khẩu súng bị biến mất trong rừng băng đảng ma túy Mễ và Nam Mỹ. Nói trắng ra, chính quyền Obama đã võ trang cho các tổ chức băng đảng này với cả ngàn cây súng ngắn súng dài. Công bằng mà nói, FBI dưới thời TT Bush thỉnh thoảng cũng cố tình bán một vài cây súng cho một vài tay buôn ma túy đang bị theo dõi, nhưng không có chuyện bán cả ngàn súng cho các băng đảng. Hạ Viện đòi cả trăm tài liệu để điều tra thì bị ông bộ trưởng cung cấp nhỏ giọt. Hạ Viện biểu quyết khiển trách ông bộ trưởng khinh thường (contempt) lập pháp.
Trên nguyên tắc, khi lập pháp biểu quyết như vậy thì bộ trưởng Tư Pháp phải bắt thủ phạm bỏ tù. Nhưng khổ nỗi thủ phạm bây giờ lại chính là ông bộ trưởng Tư Pháp. Chẳng lẽ ông này lại ký lệnh tống giam chính mình? Thành ra ông tỉnh bơ chẳng làm gì hết, khiến Hạ Viện phải thưa ông ra tòa. Vụ lộn xộn này khiến thiên hạ thắc mắc không biết chính quyền Obama có gì mà phải giấu diếm, không cung cấp tài liệu cho Hạ Viện điều tra. Có thể một số tài liệu sẽ mang ra ánh sáng vài chuyện cần dấu, có thể có ảnh hưởng không tốt cho cuộc tranh cử. Nhưng TT Obama bây giờ có quyền ăn no ngủ kỹ. Có ra tòa thì cũng mau lắm đến mùa hè năm tới mới ngã ngũ. Lúc đó bầu cử đã xong từ lâu rồi.
Rồi đến chuyện một ông tướng bốn sao lạm quyền đang bị điều tra. Năm 2007, để có phương tiện theo dõi và truy lùng các tổ chức khủng bố có liên hệ đến Al Qaeda tại Phi Châu, TT Bush thành lập Bộ Tư Lệnh Phi Châu (US-Africa Command). Bộ trưởng Quốc Phòng Robert Gates bổ nhiệm tướng William Kip Ward làm tư lệnh. Đây là ông tướng bốn sao da đen thứ nhì của quân lực Mỹ, sau tướng Colin Powell, trước đây là Ngoại Trưởng của TT Bush. Tướng bốn sao Ward chỉ huy một lực lượng vỏn vẹn hai ngàn quân (hai tiểu đoàn Mỹ?) đóng tại Djibouti, sát nách Somalia, vùng bất ổn nhất Phi Châu, trong khi ông tướng đặt bộ tư lệnh tại Stuttgart, bên Đức, vừa an toàn vừa thoải mái, suốt ngày chẳng có chuyện gì làm.
Ông bèn sáng tạo ra việc làm, đi du hành khắp Âu Châu và Phi Châu, phần lớn đi săn thú rừng hay ngoạn cảnh. Đi một mình buồn, ông mang theo bầu đoàn thê tử, vợ con, anh em, bạn bè. Tất cả bằng tầu bay quân sự, ăn ở khách sạn thượng hạng, tất cả do Bộ Quốc Phòng đài thọ bằng tiền thuế của quý độc giả và kẻ viết này đóng, chưa ai rõ tốn mấy trăm ngàn hay mấy triệu. Bạc lẻ trong chính quyền Obama. Rong chơi bốn năm, mệt rồi, cuối năm ngoái, ông tướng xin về hưu, nhưng đã bị treo giò, nằm chờ Bộ Quốc Phòng điều tra, có thể bị giáng chức xuống hai sao, và bị mất khá nhiều tiền hưu, chưa kể có thể bị phạt tiền hay tù. Toà Bạch Ốc bối rối, từ chối trả lời các câu hỏi của báo chí, đẩy qua Bộ Quốc Phòng. Không biết có phải vì cận ngày bầu cử hay không, nhưng cuộc điều tra kéo dài lê thê một năm rưỡi mà vẫn chưa có kết quả gì. Tin xấu đến với TT Obama quá nhiều rồi, không cần thêm nữa.
Một cựu đại tướng khác cũng đang bị điều tra. Tướng Eric Shinseki, tướng bốn sao gốc Nhật, bộ trưởng Cựu Chiến Binh, bị Hạ Viện yêu cầu giải thích chuyện tổ chức hai cuộc hội thảo với chi phí lên tới 5 triệu đô. Cách đây không lâu, Giám Đốc cơ quan GSA mất chức vì tổ chức hội thảo liên hoan tại Las Vegas tốn hơn 800.000 đô. Bây giờ, con số này chẳng thấm vào đâu so với số chi của tướng Shinseki.
Câu chuyện hai ông tướng trên và GSA phản ánh rõ ràng khái niệm “tiền thiên hạ” của chính quyền Obama. Tổng thống xài tiền vung vít, nội các, công chức xài tiền vung vít. Chỉ có dân đi cầy đóng thuế là mệt thôi.
Rồi đến chuyện ông Joe Soptic. Một quảng cáo xuất hiện trên truyền hình đưa câu chuyện ông Soptic này lên để đả kích TĐ Romney. Ông Soptic, một đảng viên Dân Chủ và thành viên lâu năm của nghiệp đoàn, lên truyền hình tố TĐ Romney khi còn làm tại Bain Capital đã sa thải ông khiến ông chẳng những mất job, mà cũng mất luôn bảo hiểm, khiến bà vợ ông bị ung thư không được chữa trị nên chết.
Quảng cáo này có vẻ thật tai hại cho TĐ Romney, nhưng cuối cùng lại có phản ứng ngược vì có quá nhiều vấn đề. Công ty thuê cái ông Soptic này làm bị phá sản 5 năm sau khi TĐ Romney đã rời khỏi Bain Capital, và bà vợ ông chết 2 năm sau đó, tức là 7 năm sau khi TĐ Romney không còn làm với Bain nữa, với đầy đủ bảo hiểm và chữa trị trong suốt thời kỳ cuối. Bị chất vấn, đại diện ban vận động tranh cử của TT Obama, bà Stephanie Cutter cho hay bà chưa bao giờ nghe nói đến ông Soptic và chẳng biết gì về chuyện này. Lại là chuyện nói láo hay trí nhớ kém. Báo chí nhắc lại chính bà Cutter cách đây hai năm đã từng tổ chức hội thảo với truyền thông ngay tại Tòa Bạch Ốc về vấn đề Obamacare và đã giới thiệu ông Soptic như một nạn nhân của chế độ bảo hiểm y tế hiện hữu cho báo chí. Bị lật tẩy, TT Obama sau đó đích thân phải lên tiếng xác nhận Tòa Bạch Ốc biết rõ câu chuyện ông Soptic, nhưng không phải là tác giả của quảng cáo phiạ. Quảng cáo đó là của một nhóm vận động biệt lập không liên hệ gì đến TT Obama, chỉ là ủng hộ TT Obama thôi. Dĩ nhiên, ai muốn tin thì tin.
Những xì-căng-đan kiểu này khó làm tăng tỷ lệ hậu thuẫn cho TT Obama. Chưa kể những xì-căng-đan lem nhem tình dục tiếp tục gây nhức răng cho đảng Dân Chủ.
Tại Minnesota, đảng Dân Chủ cố vận động để thắng thêm ít nhất sáu ghế để chiếm lại đa số trong Hạ Viện tiểu bang. Một chuyện không dễ chút nào. Đã vậy, một trong các dân biểu Dân Chủ tái tranh cử lại bị lãnh đạo đảng yêu cầu rút lui. DB Kerry Gauthier nhìn nhận đã có liên hệ tình dục với một nam học sinh 17 tuổi trong một trạm nghỉ trên xa lộ, gây sốc cho cả tiểu bang. Tin giờ chót: ông này đã rút lui, nhưng vết hoen ố vẫn còn cho đảng Dân Chủ tại Minnesota.
Những tin không vui tiếp tục tràn lan mặt báo. Ngày xưa, bên Tầu, một triều đại đến thời suy vong thì thiên tai, loạn lạc, tin xấu ào ào đổ xuống, ta gọi là hết thiên mệnh, mở màn cho một “Thay Đổi” triều đại. Điềm gở cho TT Obama chăng? (26-8-12)
Vũ Linh
Cuộc chạy đua vào Tòa Bạch Ốc bước vào giai đoạn then chốt khi chỉ còn có khoảng mười tuần nữa là sẽ đến ngày bầu cử. Đại Hội đảng Cộng Hòa khai mạc ngày 27 tháng 8 này (trừ khi bị hoãn vì bão Isaac) tại Tampa, Florida, trong khi đảng Dân Chủ sẽ tổ chức Đại Hội bắt đầu ngày 3 tháng 9 sau đó tại North Carolina. Việc Cộng Hòa chỉ định dân biểu Paul Ryan làm ứng viên phó tổng thống cũng đã bất ngờ đổ xăng vào đầu máy, khiến cái xe tranh cử tăng tốc độ vùn vụt trong những ngày qua.
Tình trạng hậu thuẫn của đôi bên cũng vẫn như thời tiết, sáng nắng chiều mưa, thay đổi như chong chóng, vẫn chưa ai đoán được năm tới ai sẽ là tổng thống.
Như cột báo này đã trình bày, những tháng Năm, tháng Sáu vừa qua đã là những tháng mưa ngâu cho TT Obama, khiến tỷ lệ hậu thuẫn của ông tuột xuống mức èo uột, ngang ngửa với TĐ Romney. Qua tháng Bẩy và đầu tháng Tám, chiến dịch đánh “tài phiệt vô cảm” Romney của TT Obama qua hàng trăm triệu tiền quảng cáo trên truyền hình bắt đầu có tác dụng. Tỷ lệ hậu thuẫn TT Obama không tăng nhưng hậu thuẫn của TĐ Romney rớt mau lẹ, nhất là sau khi ông này đi một vòng thế giới, mang về những kết quả mà truyền thông dòng chính diễn giải là thất bại hoàn toàn.
Diễn đàn điện tử Real Clear Politics cho thấy trung bình cuối tháng Bẩy của một tá cơ quan thăm dò dư luận, TT Obama thắng TĐ Romney gần 5 điểm, 49%-44%. Điều đáng nói là tỷ lệ này lớn hơn sai biệt xác xuất 4%, có nghiã là khá chính xác, xác nhận TT Obama sẽ đắc cử trở lại.
Nhưng tin vui cho TT Obama không kéo dài bao lâu thì những tin thời sự bất lợi lại trở lại, cùng lúc với đảng Cộng Hoà tung ra quả bom Paul Ryan. Để rồi cách biệt với TĐ Romney qua trung tuần tháng Tám chỉ còn có 1%, tức là chưa ngã ngũ gì hết.
Câu chuyện gây chấn động chính trường Mỹ tuần qua là tạp chí Newsweek viết bài về thành tích bốn năm của TT Obama.
Newsweek là tờ báo “phe ta” mà chủ bút năm 2008 đã từng gọi ứng viên Obama là Đức Chúa (God). Tuần qua, Newsweek đưa hình TT Obama lên trang bià với bài viết tựa đề “Hit The Road, Barack, Why We Need a New President”. Không biết phải dịch “hit the road” làm sao cho đúng nghiã. “Hit the Road, Barack” thật ra là nhái theo tựa một bài hát của danh ca da đen mù Ray Charles: Hit the Road, Jack, với câu mở đầu “and dont you ever come back no more, no more, no more”. Nói nôm na ra là “ông hãy đi đi và đừng bao giờ trở lại”.
Bài báo rất dài, do ký giả Niall Ferguson viết, đại ý đúc kết lại những thất bại của TT Obama. Tóm lại, kinh tế thất bại vì không giải quyết được khủng hoảng với đà tăng trưởng dưới 2%, thất nghiệp ở mức kỷ lục trên 8% trong suốt 46 tháng nhiệm kỳ đầu, 3,6 triệu người vào danh sách những người nhận trợ cấp bệnh (social secutiry disability) phần lớn là hình thức khai gian để được trợ cấp dài hạn, 110 triệu người lãnh trợ cấp an sinh (on welfare) phần lớn là lãnh phiếu thực phẩm foodstamps, nước Mỹ biến thành một nước “50-50”, nghiã là một nửa đóng thuế (chống Obama), nuôi nửa kia lãnh trợ cấp (sống chết với Obama). Công nợ leo thang lên đến 70% tổng sản lượng cả nước cuối năm nay, cải tổ y tế sẽ không giảm chi phí y tế như hứa hẹn mà sẽ tăng chi phí gấp đôi từ 5% tổng sản lượng hiện nay lên 10% trong vòng 25 năm nữa. Luật cải tổ tài chánh chẳng thay đổi gì vì vẫn duy trì tình trạng 10 ngân hàng lớn nhất tác oai tác quái vì sở hữu 75% tài sản tài chánh cả nước. Nội bộ phân hoá hơn bao giờ hết. Đối ngoại, ta thấy cả chuỗi thất bại, từ Iran đến Ai Cập, Libya, rồi Syria, và Nga, Trung Cộng, Bắc Hàn. Cả Iraq lẫn Afghanistan đều vẫn là những chiến trường đẫm máu sau khi quân Mỹ đã chạy dài. Nước Mỹ đang tháo lui toàn diện trên khắp thế giới.
Nói chung, tất cả những lời hứa quan trọng nhất của ứng viên Obama đều đã không thực hiện được. Theo ông Ferguson, chúng ta không có lý do gì kéo dài tình trạng này nữa, TT Obama cần phải được thay thế và chúng ta cần có một tổng thống mới, và “Con Đường Đi Đến Thịnh Vượng” của Cộng Hòa chính là hy vọng duy nhất của chúng ta (the GOP tickets Path to Prosperity is our only hope).
Không có gì mới lạ cả. Điều mới lạ là những lập luận trên không phải là do Vũ Linh viết trên Việt Báo, mà là bài viết chính trên tạp chí Newsweek của một đại ký giả đã từng ca tụng sự đắc cử của ứng viên Obama như một bước tiến đổi đời của dân chủ Mỹ, nếu không muốn nói là của nhân loại.
Bài báo này không có nghiã là Newsweek chính thức hậu thuẫn liên danh Romney-Ryan, nhưng có tác dụng không khác gì. Chắc chắn đã gửi một thông điệp thật không vui cho TT Obama, chỉ hơn hai tháng trước ngày bầu cử.
Bài báo cũng chỉ là một trong hàng loạt tin xấu tiếp tục lu mờ hình ảnh TT Obama trong những ngày qua.
Trước hết là tin ông PTT Biden chuyên nói nhảm đã lại nói nhảm nữa. Nói chuyện trong một cuộc vận động tranh cử tại Virginia, PTT Biden tố Cộng Hòa thông đồng với tài phiệt Wall Street để xiềng xích thiên hạ lại (nguyên văn: “they're going to put y'all back in chains”). Câu nói này có vẻ đã được đưa ra như một lá bài kỳ thị da đen để nói khích khối cử tri này. Từ hình ảnh xiềng xích cho đến danh từ “yall”, tức là “you all”, tiêu biểu trong ngôn ngữ của dân da màu, đến cử tọa đa số là dân da màu.
Câu tuyên bố này chẳng những đã bị phe Cộng Hòa kết án, mà ngay cả cựu thống đốc Virginia, cũng là thống đốc da đen đầu tiên của Mỹ, ông Doug Wilder, mạnh mẽ chỉ trích là quá đáng và sai lầm. Dân biểu da đen Charles Rangel nhìn nhận rõ ràng PTT Biden cố ý nhắc đến thời nô lệ, và cho rằng đây là một lời nói ngu xuẩn (“Is it stupid? You bet your life it is”).
Có nhiều người không tin câu nói này có chủ địch khích động dân da đen, vì trước sau gì thì dân da màu cũng sẽ bỏ phiếu 90% cho TT Obama rồi, không cần phải khích động gì hết. Lý do thật sự có lẽ là muốn tạo một tranh cãi mới, lái câu chuyện qua khỏi chuyện thất bại kinh tế của TT Obama.
PTT Biden cũng là người trong suốt thời gian qua đã đi vận động với thành tích giết Bin Laden của chính quyền Obama. Ông tung khẩu hiệu “Osama Dead, General Motors Alive”. Ý muốn nhắc nhở chính quyền Obama đã đạt được thành tích giết đầu sỏ khủng bố trong khi bơm tiền cứu sống hãng xe General Motors.
Vấn đề trở nên rắc rối khi một tổ chức các cựu nhân viên CIA và tổ chức an ninh tình báo khác (Special Operations OPSEC) mở chiến dịch tố TT Obama “nhận vơ” khi khoe việc giết Bin Laden là thành tích cá nhân của tổng thống và, quan trọng hơn nữa, đã cố tình xì ra những chi tiết, bật mí phương thức hoạt động của an ninh tình báo cho báo chí và đạo diễn xi-nê-ma để thổi phồng thêm chiến công, đe dọa tính mạng của những người này. Còn quyết định bơm tiền cứu sống GM là quyết định của chính quyền Bush từ giữa năm 2008, TT Obama chỉ tiếp tục chính sách đó thôi. Tin đáng buồn nữa là các chuyên gia nhận định GM vẫn chưa “sống” lại, và có nhiều triển vọng khai phá sản lại trong năm tới bất kể đã nhận cả tỷ tiền cứu trợ. Có lẽ PTT Biden khoe công cứu sống GM quá sớm.
Rồi đến chuyện Hạ Viện thưa bộ trưởng Tư Pháp Eric Holder ra tòa. Trong thời gian qua, Hạ Viện điều tra vụ Nhà Nước lén bán súng cho các tổ chức buôn ma túy Mễ, với mục đích theo dõi đường dây ma túy, và bắt các tay trùm. Chiến dịch này có kết quả như thế nào thì chẳng ai biết vì là bí mật quốc gia. Chỉ biết là có một nhân viên biên phòng bị bắn chết bằng một trong những cây súng bán lậu đó. Hạ Viện điều tra, nhưng bộ trưởng Tư Pháp bất hợp tác. Lúc đầu thì chối không có chiến dịch này, sau thì thú tội là có nhưng Nhà Nước kiểm soát rất kỹ, cuối cùng đành thú nhận cả trăm khẩu súng bị biến mất trong rừng băng đảng ma túy Mễ và Nam Mỹ. Nói trắng ra, chính quyền Obama đã võ trang cho các tổ chức băng đảng này với cả ngàn cây súng ngắn súng dài. Công bằng mà nói, FBI dưới thời TT Bush thỉnh thoảng cũng cố tình bán một vài cây súng cho một vài tay buôn ma túy đang bị theo dõi, nhưng không có chuyện bán cả ngàn súng cho các băng đảng. Hạ Viện đòi cả trăm tài liệu để điều tra thì bị ông bộ trưởng cung cấp nhỏ giọt. Hạ Viện biểu quyết khiển trách ông bộ trưởng khinh thường (contempt) lập pháp.
Trên nguyên tắc, khi lập pháp biểu quyết như vậy thì bộ trưởng Tư Pháp phải bắt thủ phạm bỏ tù. Nhưng khổ nỗi thủ phạm bây giờ lại chính là ông bộ trưởng Tư Pháp. Chẳng lẽ ông này lại ký lệnh tống giam chính mình? Thành ra ông tỉnh bơ chẳng làm gì hết, khiến Hạ Viện phải thưa ông ra tòa. Vụ lộn xộn này khiến thiên hạ thắc mắc không biết chính quyền Obama có gì mà phải giấu diếm, không cung cấp tài liệu cho Hạ Viện điều tra. Có thể một số tài liệu sẽ mang ra ánh sáng vài chuyện cần dấu, có thể có ảnh hưởng không tốt cho cuộc tranh cử. Nhưng TT Obama bây giờ có quyền ăn no ngủ kỹ. Có ra tòa thì cũng mau lắm đến mùa hè năm tới mới ngã ngũ. Lúc đó bầu cử đã xong từ lâu rồi.
Rồi đến chuyện một ông tướng bốn sao lạm quyền đang bị điều tra. Năm 2007, để có phương tiện theo dõi và truy lùng các tổ chức khủng bố có liên hệ đến Al Qaeda tại Phi Châu, TT Bush thành lập Bộ Tư Lệnh Phi Châu (US-Africa Command). Bộ trưởng Quốc Phòng Robert Gates bổ nhiệm tướng William Kip Ward làm tư lệnh. Đây là ông tướng bốn sao da đen thứ nhì của quân lực Mỹ, sau tướng Colin Powell, trước đây là Ngoại Trưởng của TT Bush. Tướng bốn sao Ward chỉ huy một lực lượng vỏn vẹn hai ngàn quân (hai tiểu đoàn Mỹ?) đóng tại Djibouti, sát nách Somalia, vùng bất ổn nhất Phi Châu, trong khi ông tướng đặt bộ tư lệnh tại Stuttgart, bên Đức, vừa an toàn vừa thoải mái, suốt ngày chẳng có chuyện gì làm.
Ông bèn sáng tạo ra việc làm, đi du hành khắp Âu Châu và Phi Châu, phần lớn đi săn thú rừng hay ngoạn cảnh. Đi một mình buồn, ông mang theo bầu đoàn thê tử, vợ con, anh em, bạn bè. Tất cả bằng tầu bay quân sự, ăn ở khách sạn thượng hạng, tất cả do Bộ Quốc Phòng đài thọ bằng tiền thuế của quý độc giả và kẻ viết này đóng, chưa ai rõ tốn mấy trăm ngàn hay mấy triệu. Bạc lẻ trong chính quyền Obama. Rong chơi bốn năm, mệt rồi, cuối năm ngoái, ông tướng xin về hưu, nhưng đã bị treo giò, nằm chờ Bộ Quốc Phòng điều tra, có thể bị giáng chức xuống hai sao, và bị mất khá nhiều tiền hưu, chưa kể có thể bị phạt tiền hay tù. Toà Bạch Ốc bối rối, từ chối trả lời các câu hỏi của báo chí, đẩy qua Bộ Quốc Phòng. Không biết có phải vì cận ngày bầu cử hay không, nhưng cuộc điều tra kéo dài lê thê một năm rưỡi mà vẫn chưa có kết quả gì. Tin xấu đến với TT Obama quá nhiều rồi, không cần thêm nữa.
Một cựu đại tướng khác cũng đang bị điều tra. Tướng Eric Shinseki, tướng bốn sao gốc Nhật, bộ trưởng Cựu Chiến Binh, bị Hạ Viện yêu cầu giải thích chuyện tổ chức hai cuộc hội thảo với chi phí lên tới 5 triệu đô. Cách đây không lâu, Giám Đốc cơ quan GSA mất chức vì tổ chức hội thảo liên hoan tại Las Vegas tốn hơn 800.000 đô. Bây giờ, con số này chẳng thấm vào đâu so với số chi của tướng Shinseki.
Câu chuyện hai ông tướng trên và GSA phản ánh rõ ràng khái niệm “tiền thiên hạ” của chính quyền Obama. Tổng thống xài tiền vung vít, nội các, công chức xài tiền vung vít. Chỉ có dân đi cầy đóng thuế là mệt thôi.
Rồi đến chuyện ông Joe Soptic. Một quảng cáo xuất hiện trên truyền hình đưa câu chuyện ông Soptic này lên để đả kích TĐ Romney. Ông Soptic, một đảng viên Dân Chủ và thành viên lâu năm của nghiệp đoàn, lên truyền hình tố TĐ Romney khi còn làm tại Bain Capital đã sa thải ông khiến ông chẳng những mất job, mà cũng mất luôn bảo hiểm, khiến bà vợ ông bị ung thư không được chữa trị nên chết.
Quảng cáo này có vẻ thật tai hại cho TĐ Romney, nhưng cuối cùng lại có phản ứng ngược vì có quá nhiều vấn đề. Công ty thuê cái ông Soptic này làm bị phá sản 5 năm sau khi TĐ Romney đã rời khỏi Bain Capital, và bà vợ ông chết 2 năm sau đó, tức là 7 năm sau khi TĐ Romney không còn làm với Bain nữa, với đầy đủ bảo hiểm và chữa trị trong suốt thời kỳ cuối. Bị chất vấn, đại diện ban vận động tranh cử của TT Obama, bà Stephanie Cutter cho hay bà chưa bao giờ nghe nói đến ông Soptic và chẳng biết gì về chuyện này. Lại là chuyện nói láo hay trí nhớ kém. Báo chí nhắc lại chính bà Cutter cách đây hai năm đã từng tổ chức hội thảo với truyền thông ngay tại Tòa Bạch Ốc về vấn đề Obamacare và đã giới thiệu ông Soptic như một nạn nhân của chế độ bảo hiểm y tế hiện hữu cho báo chí. Bị lật tẩy, TT Obama sau đó đích thân phải lên tiếng xác nhận Tòa Bạch Ốc biết rõ câu chuyện ông Soptic, nhưng không phải là tác giả của quảng cáo phiạ. Quảng cáo đó là của một nhóm vận động biệt lập không liên hệ gì đến TT Obama, chỉ là ủng hộ TT Obama thôi. Dĩ nhiên, ai muốn tin thì tin.
Những xì-căng-đan kiểu này khó làm tăng tỷ lệ hậu thuẫn cho TT Obama. Chưa kể những xì-căng-đan lem nhem tình dục tiếp tục gây nhức răng cho đảng Dân Chủ.
Tại Minnesota, đảng Dân Chủ cố vận động để thắng thêm ít nhất sáu ghế để chiếm lại đa số trong Hạ Viện tiểu bang. Một chuyện không dễ chút nào. Đã vậy, một trong các dân biểu Dân Chủ tái tranh cử lại bị lãnh đạo đảng yêu cầu rút lui. DB Kerry Gauthier nhìn nhận đã có liên hệ tình dục với một nam học sinh 17 tuổi trong một trạm nghỉ trên xa lộ, gây sốc cho cả tiểu bang. Tin giờ chót: ông này đã rút lui, nhưng vết hoen ố vẫn còn cho đảng Dân Chủ tại Minnesota.
Những tin không vui tiếp tục tràn lan mặt báo. Ngày xưa, bên Tầu, một triều đại đến thời suy vong thì thiên tai, loạn lạc, tin xấu ào ào đổ xuống, ta gọi là hết thiên mệnh, mở màn cho một “Thay Đổi” triều đại. Điềm gở cho TT Obama chăng? (26-8-12)
Vũ Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét