Đông Hải Long Vương - Diễn biến sự kiện Đoàn Văn Vươn tuy chưa có hồi kết nhưng đó đã là sự kiện lịch sử đang gây chấn động dư luận trong và ngoài nước. Tôi như bao người dân thường khác biết chuyện cũng chỉ thông cảm, chia sẻ nỗi suy tư mà thôi. Nhiều người có chuyên môn, nhà khoa học, luật sư, cựu cán bộ/tướng lãnh phân tích có tình, có lý đã đang và tiếp tục lên tiếng nhằm bênh vực cho công lý, cho chính nghĩa.
Hôm nay, dạo qua một số trang blog điểm tin tôi đọc được bài : “Đoàn Văn Vươn có nghèo khổ đến mức phải…quyên góp?” – nguyenvanminh_qdnd
Trong đó có đoạn :
“…Ấy là hình ảnh vợ con Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Quý trên túp lều lụp xụp trong những ngày Tết cổ truyền. “Chính trị” hơn: bên túp lều này còn cắm cờ đỏ sao vàng!…“
Bà Nguyễn Thị Thương (phải) – vợ ông Đoàn Văn Vươn – và bà Phạm Thị Hiền – vợ ông Đoàn Văn Quý – chuẩn bị bữa cơm tối trên nền đất căn nhà hai tầng đã bị phá hủy. Túp lều này được 5 chị em nhà bà Hiền dựng lên từ hôm mùng 1 tết. Ảnh: Báo Tuổi Trẻ
Theo như đường link của blog trên, nếu tác giả đúng là Nguyễn Văn Minh thuộc báo Quân Đội Nhân Dân (QĐND) và giả sử là sỹ quan (chính trị !?) thì tôi nghĩ anh Minh nói riêng và các lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), QĐND nói chung nên cám ơn gia đình ông Đoàn Văn Vươn.
Bởi vì sao ? Bởi vì anh Minh chưa từng chứng kiện tận mắt những nông dân trên khắp mọi miền đất nước lên Hà Nội khiếu kiện đất đai, ngoài những băng rôn khẩu hiệu kêu cứu họ còn mang theo lá cờ đỏ sang vàng, di ảnh cố Chủ Tịch – Hồ Chí Minh. Đã có trường hợp ngay cả khi bị xô đẩy, bị xua đuổi, bị quăng quật họ vẫn còn cố giằng co giương lá cờ đỏ sao vàng, hô vang “Bác Hồ ơi cứu chúng con!“
Ảnh có mục đích khắc họa : Nhân dân Xã Đại Bái lập bàn thờ Bác Hồ ở lán giữa đồng để giữ ruộng. Ảnh do dân xã Đại Bái Bắc Ninh gửi Lê Hiền Đức. Nguồn : blog Nguyễn Xuân Diện
Vâng ! Bác Hồ ơi cứu chúng con ! Trong niềm tin tuyệt vọng, người nông dân vẫn luôn nghĩ Đảng-Bác Hồ sẽ cứu, sẽ mang lại công lý, sẽ đem đến tình thương cho họ. Nhưng thật đau lòng cho niềm tin này, họ đâu có hiểu bản chất ở các địa phương, chính ĐCS (đầu não), Công An (tay trái), Quân Đội (tay phải) và các tổ chức ngoại vi khác của ĐCS đã phối hợp nhịp nhàng từ chỉ đạo, lên kế hoạch cho đến hành động cưỡng chế đất đai lấy đi mồ hôi, xương máu, cuộc đời của người nông dân cho những mục đích, toan tính khác. Chỉ có điều chắc chắn không bao giờ có “NHÂN DÂN” chính hiệu Việt Nam dám tham gia kiểu như ông Đỗ Trung Thoại – phó chủ tịch UBNDTP Hải Phòng đã từng phát biểu xanh rờn khi trả lời họp báo “nhân dân bức xúc phá nhà ông Vươn!“
Nếu anh Minh không tin thì anh chịu khó tìm kiếm trên google, youtube thế nào cũng kiếm được một ít hình ảnh, video clip mà tôi miêu tả ở trên. Ở đây, cần lưu ý thời điểm cưỡng chế đại gia đình ông Đoàn Văn Vươn là cận Tết, nên việc người dân treo cờ tổ quốc trong dịp Lễ Tết là quá quen thuộc. Thậm chí nếu người dân ở các vùng quê hẻo lánh, vùng sâu-vùng xa có ý thức chính trị rằng những ngày Lễ Tết, những ngày kỉ niệm của chế độ phải treo cờ tổ quốc thì đáng trân trọng chứ không phải ngược lại. Tôi chỉ lo người dân thờ ơ với việc treo cờ đỏ sao vàng, ảnh Hồ Chủ Tịch và đáng sợ hơn cả là không quan tâm (tẩy chay !?) các kỳ bầu cử Hội Đồng Nhân Dân các cấp, Quốc Hội.
Vụ án xử án anh-em nhà ông Đoàn Văn Vươn kết quả thế nào còn chờ ở phía trước nhưng vụ án này có thể là một bước nhỏ khởi đầu cho ĐCSVN lấy lại chút niềm tin đã nát bét từ lâu trong lòng nhân dân. Việc lấy lại niềm tin này không chỉ đơn giản xuê xoa, phủ dụ như thông báo của chính phủ, các báo chí của chế độ vào hùa với kết luận của thủ tướng – Nguyễn Tấn Dũng mà phải bằng những hành động cụ thể cho đến những vấn đề sâu xa và vĩ mô hơn như bất cập về luật đất đai, quốc nạn tham nhũng, chảy máu chất xám, tha hóa trong hệ thống giáo dục… Dẫu sao thì tôi vẫn còn đang là 1 phần tử của ĐCSVN – đảng mà từ lâu tôi biết rất nhiều người đã thờ ơ, coi thường thậm chí căm ghét – nên không thể không lên tiếng. Rất may ít nhất vào lúc này, cá nhân tôi chưa nhúng chàm, chưa mang tội ác nào chống lại nhân dân nên cũng còn thanh thản nếu tương lai đất nước có đi về đâu? Như tựa đề của bài viết này “Đảng và Quân Đội Nhân Dân Việt Nam nên cám ơn ông Đoàn Văn Vươn“, theo tôi đây thực sự là 1 cơ hội trong muôn vàn cơ hội mà ĐCSVN đã tự đánh mất dần dần niềm tin của người dân theo năm tháng. Cho đến một lúc nào đó, tôi e rằng sẽ chẳng còn có cơ hội nào nữa mà khi đó tất yếu phải xảy ra….
(Đoạn có ba chấm, xin độc giả tự hiểu, muốn hiểu sao thì hiểu) Cố nhiên vào lúc này, công lý dành cho anh-em ông Đoàn Văn Vươn phải xử theo Bộ luật của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam nhưng còn luật lệ vô hình của lương tâm, đạo lý truyền thống, sự thức tỉnh của nhân dân tiến bộ và việc phán xét công minh của hậu thế-lịch sử thì sao ?
(Đoạn có ba chấm, xin độc giả tự hiểu, muốn hiểu sao thì hiểu) Cố nhiên vào lúc này, công lý dành cho anh-em ông Đoàn Văn Vươn phải xử theo Bộ luật của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam nhưng còn luật lệ vô hình của lương tâm, đạo lý truyền thống, sự thức tỉnh của nhân dân tiến bộ và việc phán xét công minh của hậu thế-lịch sử thì sao ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét