Kính thưa quí vị
Tính đến ngày 21/2/2012, vào lúc 2:50 pm. ET, chúng ta được 61.386 người ký tên vào Thỉnh Nguỵên Thư đòi Nhân Quyền cho người dân Việt nam trong nước. Đó là khảt vọng của toàn dân VN trong nước về quyền sống, và các quyền tự do dân chủ khác. Trong thỉnh nguyện thư đã xác định rõ ràng. Những người ký vào thỉnh nguyện thư không đòi hỏi Nhân quyền cho bất cứ một cá nhân nào cả, mà cho toàn dân Việt nam trong nước đã bị VGCS đàn áp dã man, bị gông cùm ngục tù không thông qua các tòa án, luật lệ pháp lý, và họ bị đảng mafia đơn phương tước bỏ quyền lợi của người dân đen trong nước, kể cả giới trí thức, lãnh đạo các tôn giáo, chính trị.
Do đó tôi yêu cầu nhạc sĩ Trúc Hồ, ts. Nguyễn Đình Thắng, và những ai ghi tên tham gia và phái đoàn dự trù hội kiến với TT. Obama vào ngày 5/3/2012 sắp tới tại toà Bạch Ốc, hãy gắn bó và tôn trọng kỳ vọng của những người đã ký vào Thỉnh Nguyện Thư.
Không nên vì cá nhân, hay vì phe nhóm, đảng phái chính trị, tôn giáo mà đánh lạc hướng kỳ vọng của những người đã ký tên vào Thỉnh nguyện thư. Nếu quí vị đánh lạc hướng, chệch hướng vấn đề thì đừng mong có Thỉnh Nguyện Thư thứ hai được sự ủng hộ, hậu thuẩn nồng nhiệt như thỉnh nguyện thư đầu tiên. Cộng đồng người Việt tỵ nạn VGCS Hà nội tại Mỹ kỵ nhất là bị lừa bịp, bị lường gạt, bị đánh lạc hướng sau khi có kết quả mỹ mãn tốt đẹp. Tôi tin tưởng là nhạc sĩ Trúc Hồ, tiến sĩ Nguỹên Đình Thắng biết tôn trọng Bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền Quốc Tế, để dựa theo 30 điều qui định trong đó mà đấu tranh cho toàn dân Việt nan trong nước đang bị chế độ VGCS đàn áp, gông cùm và ngục tù tùy tiện. Nội dung của Thỉnh Nguýên Thư gửi TT. Obama chỉ nêu ra một số trường hợp điển hình, nhưng hoàn toàn không cho một cá nhân nào cả.
Không nên vì cá nhân, hay vì phe nhóm, đảng phái chính trị, tôn giáo mà đánh lạc hướng kỳ vọng của những người đã ký tên vào Thỉnh nguyện thư. Nếu quí vị đánh lạc hướng, chệch hướng vấn đề thì đừng mong có Thỉnh Nguyện Thư thứ hai được sự ủng hộ, hậu thuẩn nồng nhiệt như thỉnh nguyện thư đầu tiên. Cộng đồng người Việt tỵ nạn VGCS Hà nội tại Mỹ kỵ nhất là bị lừa bịp, bị lường gạt, bị đánh lạc hướng sau khi có kết quả mỹ mãn tốt đẹp. Tôi tin tưởng là nhạc sĩ Trúc Hồ, tiến sĩ Nguỹên Đình Thắng biết tôn trọng Bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền Quốc Tế, để dựa theo 30 điều qui định trong đó mà đấu tranh cho toàn dân Việt nan trong nước đang bị chế độ VGCS đàn áp, gông cùm và ngục tù tùy tiện. Nội dung của Thỉnh Nguýên Thư gửi TT. Obama chỉ nêu ra một số trường hợp điển hình, nhưng hoàn toàn không cho một cá nhân nào cả.
Trong khi đó cũng có một thiểu số, xuyên tạc, bóp méo cổ chai, bóp méo vấn đề để tỏ ra mình có sáng kiến, có tuyệt chiêu, thật là vô dụng, vô nghĩa. Nếu quí vị muốn cướp thời cơ, làm chuyện bung xung chẳng ra cơm cháo gì đâu, chỉ biểu hiện bản chất cá nhân, ham danh, ham lợi, ham quyền. Hãy nắm vững mục đích của Thỉnh Nguyện Thư khi tiếp xúc với TT. Obama. Nếu khi tiếp xúc, đối thọai chỉ nên tập trung vào Nhân Quyền là vấn đề cốt lõi sống chết của người dân Việt nam trong nước. Vấn đền này lại đồng tình, đồng thuận với chiến lược, học thuyết của TT. Obama. Hy vọng là nhạc sĩ Trúc Hồ đừng quá tình cảm đặt nặng về bốn bản nhạc do Trúc Hồ và Vịệt Khang sáng tác. Đừng bao giờ biểu hiện cho TT. Obama có ý nghĩ là quí vị quá cá nhân, mà phải đặt vấn đề đại cuộc, chính nghĩa lên hàng đầu.
Hãy dẹp bỏ bản chất cá nhân, bản chất hèn mọn chỉ biết cướp thời cơ, lợi dụng cơ hội để thực hiện ý đồ đen tối. Thỉnh Nguyện Thư chỉ có một mục tiêu duy nhất là đòi hỏi Nhân Quyền cho người dân Việt nam trong nước, dưới sự đàn áp dã man của báo quyền VGCS Hà nội. Và mục tiêu này cũng đã nằm trong chính sách, chiến lược, học thuyết của TT. Obama khi thảo luận với VGCS Hà nội. Chúng ta đã nhận biết rõ là chủ thuyết, chiến lược đó đã được phản ảnh trong bài diễn văn của TT. Obama ở Úc châu, đọc trước lưỡng viện quốc hội Úc, kể cả bài tham luận của ngoại trưởng H. Clinton về chiến lược của Mỹ ở châu Á Thái Bình Dương trong thế kỹ XXI. Nói cách khác, chiến lược của Mỹ trong chính sách đối ngoại, liên minh với các nước châu Á Thái Bình Dương đã đặt vấn đề Nhân Quyền lên hàng đầu, theo học thuyết của TT. Obama. Hiến pháp Mỹ không cho chính quyền Mỹ liên minh với bất cứ một chính thể cộng sản nào. TT. Obama đã nhấn mạnh là : “Sự phát triển mà không có tự do, dân chủ, nhân quyền thì cũng chì là một hình thức khác của tình trạng nghèo đói.” Nói cách khác, sự phát triển để có sự thịnh vượng cho dân bao giờ cũng phải đi đôi với tự do, dân chủ, nhân quyền và bình đẳng trước luật pháp công chính.
Hãy bỏ qua những ý nghĩa cá nhân, một cá nhân chẳng làm nên tích sự gì đâu, dù là tiến sĩ, giáo sư cũng vô dụng thôi, nhất là đối với quí vị trong tuổi cao niên, có làm được trò trống gì đâu mà còn lấp liếm, lanh quanh đấu tranh trong những ý tưởng mập mờ, trồng chéo chẳng ích lợi gì cho đại cuộc, cho dân đen trong nước. Chúng ta không thể đấu tranh cho một cá nhân nào cả dù người đó là Việt Khang, hay Điếu Cầy, hay Lê Công Định.... Chúng ta đấu tranh cho toàn dân Việt nam dưới sự đàn áp dã man của bọn lãnh đạo giòi bọ, ruồi nhặng VGCS Hà nội.
Cá nhân tôi, bạn bè tôi đã vận động cho mục đích cho mục đích Nhân Quyền cho người dân Việt nam trong nước. Do đó tôi không muốn bất cứ cá nhân nào xuyên tạc, bóp méo vấn đề, dù dễ hay khó. Nếu thay đổi, chệch hướng tức là đã có gian dối, có tà ý, có ý đồ trong mục đích, âm mưu nào khác rồi. Điều đó đã âm thầm chủ mưu, muốn làm lợi cho cá nhân, cho phe nhóm, cho khối, cho đảng, cho bè phái. Không có gì dễ dàng hơn là thay đổi dấu chấm, dấu phết của một câu văn, để thay đổi tất cả ý nghĩa của vấn đề, nhất là trong chữ Hán, chỉ cần thay đổi một chấm, một phết có thể làm thay đổi up side down, làm đảo ngược tất cả mọi sự việc. Do đó tôi chống đối những ai cố tình muốn thay đổi, mở rộng Thỉnh Nguyện Thư khi bản thỉnh nguyện thư đã được lên khung chính thức ký tên.
Làm chính trị mà hay thay đổi sự kiện, nội dung, mục đích là đã có bản chất tráo trở, thiếu thành tín, thiếu tự tin, thiếu kiên trì, thiếu trung kiên. Những ai có bản chất ấy thật khó mà kết họp với những người có bản tính trung thật, thành tín vì với bản chất lem nhem, lèm nhèm, bốc nhiệt, bốc đồng ấy sẽ làm cho hư cả đại cuộc, làm mất sự tin cẩn, tín nhiệm của đại đa số người dân ủng hộ. Một thí dụ điển hình như đảng Việt Tân, qua sự lem nhem của gia đình Hoàng Cơ, như Khối 8046 vì có lãnh đạo ham tiền, ham danh, trùm chăn, thiếu định hướng, thiếu khả năng biện luận, không có thực lực để thu phục nhân tâm, thiếu quyết tâm, thiếu sáng suốt, thiếu dũng cảm, không có phương cách đối phó với nan đề, với tình thế khó khăn... Nếu người đi biển ra rơi mà không có hải bàn, lại mù tịch về phương hướng, thiên văn, hướng gió... thì thật vô dụng.
Thiển nghĩ, cộng đồng người Việt tỵ nạn VGS Hà nội định cư tại Mỹ, có hoàn toàn tự do đấu tranh cho bất cứ cá nhân nào trong mục đích lớn, cho một bức tranh lớn, ngoài đấu tranh cho Nhân Quyền cho toàn dân, bên ngoài Thỉnh Nguyện Thư kỳ này do nhạc sĩ Trúc Hồ và ts. Nguỹên Đình Thắng khởi xướng đang gửi cho TT. Obama. Có thể trong tương lai, hay ngày mai tình hình chính trị chuyển biến có lợi hơn, chúng ta sẽ làm khác hơn. Chúng ta cũng không nên đưa sự kiện của Đoàn Văn Vươn vào cuộc đấu tranh của cộng đồng người Việt tỵ nạn VGCS Hà nội vì Đoàn văn Vươn là cựu cán bộ chiến binh của VGCS, mang màu cờ máu đỏ, cơ chế khác hoàn toàn với cộng đồng người Việt tỵ nạn VGCS Hà nội đang sống tại Mỹ. Hơn nữa hiện tượng Đoàn văn Vươn chỉ là cái u nhọt trong đảng VGCS Hà nội có tác động đến sự tranh giành quyền lực chính trị trong đảng do động cơ đánh cướp đất cát của dân. Các đảng ủy VGCS tranh giành đánh cướp, ăn chia trong nội bộ đảng mafia VGCS Hà nội qua luật đất đai của đảng. Trong đảng VGCS càng có nhiều u nhọt thối rữa như sự kiện Đoàn văn Vươn, đảng VGCS càng mau sụp đổ chừng đó. Hãy để cho nội bộ đảng mafia Hà nội đấm đá, cấu xé với nhau để tạo ra xung đột giữa nội bộ đảng, để người dân có cơ hội phản kháng, nổi dậy. Cộng đồng người Việt tỵ nạn, cũng như các lãnh đạo các khối, các lực lượng đối kháng cũng nên lợi dụng thời cơ, kích động dân chúng nổi dậy chống phá nhà nước, đảng VGCS. Cái u nhọt trong chiến dịch đánh cướp tài sản của gia đình Đoàn văn Vươn là do đảng, công an quyết định để làm giàu cho giai cấp tư bản đỏ độc quyền. Vấn đề đấu tranh quốc nội do đảng mafia tạo ra, đúng lý ra các quan lãnh đạo các lực lượng đối kháng trong nước phải lên tiếng, lợi dụng thời cơ tối đa, tại sao họ lại im hơi lặng tiếng, trùm chăn. Chỉ có Bs. Phạm Hồng Sơn là biết lợi dụng tình thế để khai thác, phản biện. Điều này thật là một sự thất vọng lớn cho những người dân đen như chúng tôi. Sự kiện của Đoàn văn Vươn bị đảng mafia đánh cướp, đâu phải là lần đầu tiên, mà sự việc này đã diễn ra từ thời CS Hà nội phát động chiến dịch đấu tố địa chủ, đánh tư sản trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất do Nga Tầu chủ trương. Quí vị nên tìm mua tác phẩm “Ngàn Giọt Lệ Rơi” của tác giả Đặng Mỹ Dung/Yung Krall, để đọc biết rõ hơn, chiến dịch này cũng đã được phát động ở vùng đồng Bằng Sông Cửu Long như thế nào trong những năm 1948. Đảng VGCS Hà nội đã có chính sách đánh cướp ruộng vườn, đất cát, nhà cửa của dân lành ở Việt nam đã diễn ra từ hơn nửa thế kỹ rồi. Luật đất đai của đảng VGCS là vấn đề lụât rừng rú man rợ của đảng, thật khó cho cộng đồng người Việt tỵ nạn ký thỉnh Nguỵên Thư yêu cầu chính quyền Obama gây áp lực cho bạo quyền VGCS Hà nội. Cộng đồng người Việt tỵ nạn, nên từng bước đấu tranh, từng mục tiêu mà tiến hành. Hãy chờ xem kết quả thực tế về đường hướng, phương thức gây áp lực của TT. Obama đối với bạo quyền VGCS Hà nội, có ảnh hưởng tới đâu, sau đó cộng đồng sẽ mở ra mặt trận mới khác.
Sau cùng xin chúc phái đoàn do ts. Nguỹên Đình Thắng lãnh đạo, hướng dẫn, cùng với nhạc sĩ Trúc Hồ và những đoàn viên đã ký tên vào Thỉnh Nguyện Thư, muốn tham dự, đạt được kết quả tốt đẹp trong cuộc gặp gở lịch sử với TT. Obama ngày 5/3/2012.
Trân trọng
Khương tử Dân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét