Ngàn xác chết nằm đây chung nấm mộ
bên bìa rừng lác đác đám mả hoang
chiều An Lộc còn chút mặt trời tàn
soi trên vách tường rêu in dấu đạn
đất đá vẫn y nguyên màu máu đỏ
cây cỏ còn vương cái chết banh thây
chuông nhà thờ nghe như tiếng pháo bầy
rót xuống, nhắc một thời bom đạn ấy
ôi ! An Lộc mùa hè xương máu dậy
vạn anh hùng trên chiến địa buông gươm
An Lộc trùng vây, chằng chịt chiến trường
về An Lộc trông màu xanh của lá
xót cây rừng ủ kín xác vô danh
nghiệp cả năm xưa giờ đã tan tành
tiếc nuối chi hỡi người trong đất lạnh
Srok Ton Cui có ai về ngang đó
dấu đạn còn cắm giữa gốc cao su
gần bốn mươi năm cắn chặt mối thù
đồi Gió hình như chưa lần yên ngủ
suối Tàu Ô nợ nần chưa trả đủ
ngày giặc về nước mắt chảy đầy sông
Tân Khai nhìn dân chạy chết ngập đồng
Xa Cam vùng vẫy giữa rừng cháy bỏng
Áo trận ai phơi theo bầu nhiệt huyết
chết nhiều lần vẫn cố giữ thành xưa
mùa hè khô pháo giặc tưới thay mưa
làm đất nghiến răng tuôn đầy máu lửa
An Lộc không quên tiếng kèn man rợ
lũ quỉ năm nào uống máu Đồng Long
cầu Trắng thay màu, người bón núi sông
hiên ngang chết - chết cho Bình Long sống
Qua An lộc bước chân còn tức tưởi
đường chiều chưa rủ sạch bụi thời gian
ta nghe từng tiếng chó sủa oang oang
đang cắn xé một Bình Long khổ nạn
rừng chạy trốn, mặt trời len lén mọc
đồi lạnh lùng đứng ngó dấu thù xưa
cao su lào xào theo gió đẩy đưa
nhớ An Lộc ngày qua còn đâu nữa
ai thổi lá khô phủ bầy mộ chí
bia lệch bao ngày mòn nhẵn tuổi tên
ai lỡ nằm đây cuối bãi đầu ghềnh
mồ hoang mả lạnh đâu người nhắc đến
qua An lộc gom xác rừng vàng cháy
sưởi ấm hồn người chết hận còn mang
Bình Long ơi ! nước mắt chảy hai hàng
thắp nén nhang nhớ một thời lửa đạn
Nguyễn Thanh-Khiết
An Lộc 30-11-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét