Tôi ở bên này, trông ngóng Quê Hương
Quê Hương tang thương muôn ngàn tuyệt vọng
Đâu một lối đi ?
Đâu nẻo trở về ?
Chập chùng ngàn khơi bên kia bạc trắng
Trĩu áng mây đen
Vạt nắng lạc loài
Chiều trông biển Thái trùng dương mù thẳm
Em ở bên nhà còn nắng ấm không
Nghe xót xa lòng, môi trầm muối mặn
Vọng ngóng chờ nhau nối một nhịp cầu
Đường trần bể dâu
Tìm đâu một hướng
Mẹ đã già nua
Sáng ra biển, lời xa mẹ hát
Một đảng vong nô
Một lũ bội tình
Cúi gục đầu nhận chữ nhục vinh
Thân run khóc, khóc tình đất mẹ...
Quê hương ơi, hôm nay tôi sẽ
Bước chung đường, dẫu đường buồn tẻ cô đơn
Nung nấu con tim
Nuôi chí căm hờn
Noi Quốc Tổ giang sơn gìn giữ
Không là con hoang
Quay lưng lìa xứ
Bỏ mặc Quê Hương nhục nhã ê chề
Bao nhiêu năm dài
Một lũ u mê
Ảo vọng thênh thang
Lạc lối đi về.
Một đám kênh kênh
Một bầy quạ đỏ
Chúng biến quê hương, thành xó điêu tàn.
Xương gầy bọc da, một đàn em bé
Mười bốn bán dâm, thành kẻ không hồn
Đời đầy hố chôn oan khiên nghiệt ngã
Lê bóng ma trơi,vất vưỡn không nhà...
Còn mãi nơi đâu ? Ơi ngài Thượng Đế !
Cứu giúp dân tôi trong cuộc sống này
Mau cứu quê tôi thoát cảnh đọa đày...
Nguyên Thạch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét