Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - “Một bông hồng cho những ai đang còn mẹ”.
Tôi mong bài viết này được xem như một bông hồng để mến tặng Huỳnh Thục
Vy vừa có Mẹ lại, sau bao nhiêu năm cháu thiếu vắng tình mẫu tử.
Tin Huỳnh Thục Vy “có Mẹ lại”,
tôi vừa nhận được tối hôm qua. Một bạn đọc có tên Nguyễn Văn H từ thành
phố Everett, Washington, Mỹ, báo cho biết bằng một giọng vui mừng, rằng “Huỳnh Thục Vy vừa chịu phép rửa tội và nhận Đức Mẹ làm quan thầy”. Vị độc giả này còn đề nghị tôi “viết một bài...”
Tôi cảm ơn ông đã báo tin vui của
cô thiếu nữ tôi cảm phục và trân trọng như món quà hiếm quý Thượng Đế
còn thương ban cho nước Việt giữa cơn nguy khốn; tệ hại hơn cả thời
chiến tranh điêu tàn. Nhưng “viết một bài” về Huỳnh Thục Vy thì khó quá,
vì đối chiếu những việc Thục Vy làm, nói, và viết với tuổi đời của cháu
trong thời gian qua, dưới con mắt của nhiều người trong đó có ông bạn
xứ cao bồi Texas Bùi Lộc thường nhấn mạnh mỗi khi nhắc đến cô gái xứ
Quảng này: Huỳnh Thục Vy là một hiện tượng; bàn về một hiện tượng là
việc đòi hỏi nhiều công phu, trong khi xét thấy những điều kiện mình có
được còn hạn chế; thôi thì tiện nhân chỉ biết đứng lặng chiêm ngưỡng
trước một hình tượng mà “nhà thơ năm chữ” Thái Bá Tân đã phác họa thật
tâm đắc:
“Cháu - cô gái xinh đẹp,
Đẹp cả ngoài lẫn trong.
Nhìn cháu mà cứ nghĩ
Cái đẹp của non sông.”
(Trích “Huỳnh Thục Vy”, của TBT)
Cái đẹp Huỳnh Thục Vy không chỉ
của một người, nhưng là cái đẹp của cả một non sông! Thế cho nên tham
vọng của bài viết không dám vươn ra ngoài nội dung chia sẻ niềm vui với
Huỳnh Thục Vy, chúc mừng cháu đã có lại Mẹ từ đây mãi mãi bên đời; một
người Mẹ “đầy phúc lạ hơn mọi người nữ” và không bao giờ chết.
Theo lời chỉ dẫn của người đưa
tin vui trên, tôi vào trang Nữ Vương Công Lý, đọc tin Huỳnh Thục Vy
“theo đạo” với hình ảnh cháu chụp trong và sau khi chịu phép Rửa Tội
theo nghi thức đạo Công Giáo, tôi thấy lòng mình hân hoan. Điều gây ấn
tượng nhất cho tôi là lời phát biểu của cháu - “Con tin rằng cuộc đời
con người không phải do con người quyết định mà được. Lúc con bị bắt,
con tự nhiên thấy mình luôn được chở che. Con chưa hiểu vì sao con lại
có cảm giác ấy. Nhưng con hy vọng nếu có một Đấng cao vời mà con chưa
từng biết thì con mong các cha giúp cho con một cơ hội để bước vào con
đường nhận biết Ngài. Đó là những lời con nói thật lòng mình”.
Cha Giuse Đính Hữu Thoại, C.Ss.R ban bí tích thanh tẩy
cho Blogger Huỳnh Thục Vi tại nhà thờ Tam Kỳ (ảnh Nữ Vương Công Lý)
Lời của cháu Huỳnh Thục Vy trên đây làm tôi xúc động vì chính bản thân tôi thực sự đã trải nghiệm qua nhiều lần như cháu. “Con tự nhiên thấy mình luôn được chở che.”
Tôi đã đi qua chinh chiến trong bảy năm trời cộng với xấp xỉ ngần ấy
thời gian lưu đày trong ngục tù CS và đã sống sót trở về. Chỉ có Ơn Trên
che chở tôi mới thoát chết nhiều lần một cách kỳ lạ trong chiến tranh,
và rõ ràng Đức Mẹ Maria đã cứu sống tôi khi mình đã kiệt lực tưởng chừng
ngã quỵ và trút hơi thở cuối cùng vì không thể nào cất thêm một bước
nữa để di chuyển, theo đoàn tù binh. Cái thân thể phạc phờ râu tóc võ
vàng da dẻ ấn nơi đâu cũng bọng nước lúc đó đang vừa chịu trận trên hai
vai một gánh cây sắn mì, vốn đã nặng lại còn vướng víu cây rừng chằng
chịt giữa đường mòn Trường Sơn lắt lẻo cheo leo, vừa bị nòng súng dí sau
lưng với lời quát tháo “không đi sẽ bị bắn bỏ”. Khi đó tôi nghĩ mình
sắp chết nhưng vẫn muốn sống và thành khẩn lâm râm “Mẹ
Maria ơi! chỉ có Đức Mẹ mới cứu được con”. Bỗng dưng tôi thấy cơ thể
mình tràn ngập thần khí và phơi phới trên con đường trở lại trại tù mang
bí số “Trại 51” thuộc Tổng trại 5 Tù Binh, dài 27(?) cây số với gánh
cây hom mì thườn thượt ngủng ngoẳng lắc lư trên vai của một thân thể
sinh tồn hằng ngày bằng những hạt gạo lũng ruột vì mọt gọi là cơm, cỏng
những lát khoai sắn mì mốc hôi với nước muối, và vài lát thịt gầy guộc
dịp Tết nhất hay vào những “ngày lễ lớn”.
Cháu Hoàng Thục Vy ơi, bác đi
trên con đường lao động của một người tù khổ sai chỉ mang trên vai gánh
hom sắn mì từ nông trường về lại nhà tù, mà còn được Mẹ che chở. Trong
khi Cháu thì đang đi trên con đường tranh đấu vai mang khát vọng dân chủ
tự do nhân quyền cho cả dân tộc mong chờ, chắc chắn càng được Ơn Trên
quan phòng.
Người viết nguyện ước những dòng
trên đây kết thành bông hồng tặng cô anh thư Huỳnh Thục Vy vừa có lại
Mẹ, Mẹ Maria đầy ơn phúc hơn mọi người nữ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét