Ann Margret - Viet Nam 1966 |
Ann Margret...
Câu chuyện này làm quân bình lại
chuyện Jane Fonda (không xứng đáng) nhưng
được tuyên dương là Woman of The Year.
(Viết bởi một người vợ lính - chồng tên là Richard).
Ann Margret....
This is a good counter-balance story to the Jane
Fonda
Vietnam Woman Of The Year story.
Richard, (chồng tôi), đã không bao giờ thực sự nói nhiều về thời gian anh chiến đấu tại Việt-Nam, trừ câu chuyện anh đã một lần bị Việt cộng bắn sẻ.
Tuy nhiên, anh có một tấm ảnh khổ 8 x 10 in, mờ nổi hạt vì điều kiện ánh sáng kém lúc anh chụp tại một buổi diễn của USO, ảnh của Ann Margret có Bob Hope (người sáng lập USO - đoàn nghệ sĩ Hoa kỳ lưu diễn cho quân đội Mỹ tại các tiền đồn Thế Giới Tự Do hải ngoại) đứng đàng sau. Anh quí bức ảnh như vàng ngọc.
Richard, (my husband), never really talked a lot about his time in Viet Nam, other than he had been shot by a sniper. However, he had a rather grainy, 8 x 10 black and white photo he had taken at a USO show of Ann Margret with Bob Hope in the background that was one of his treasures.
Mấy năm về trước, Ann Margret có tổ chức buổi
Ra Mắt Sách tại một tiệm sách địa phương chúng tôi.
Richard muốn thử xem anh có thể nhờ Ann Margret
ký vào bức ảnh mà anh quí đó. Buổi ra mắt sách
bắt đầu lúc 7:30 chiều, nhưng Richard đến xếp hàng
từ 12 giờ trưa.
A few years ago, Ann Margret was doing a book signing at a local bookstore. Richard wanted to see if he could get her to
sign the treasured photo so he arrived at the bookstore at 12 o'clock for the 7:30 signing.
Tôi đến đó sau khi ra khỏi sở làm, thì hàng chờ đợi
đã dài ra bao quanh tiệm sách và ngoằn ngoèo vào trong
bãi đậu xe, và kéo dài đến khi lẫn khuất vào dãi parking
garage. Trước khi Ann xuất hiện, đám nhân viên
loan báo là Ann chỉ ký vào sách của chính cô và không
chấp nhận những kỷ vật khác ngoài sách.
When I got there after work, the line went all the way around the bookstore, circled the parking lot, and disappeared behind a parking garage. Before her appearance, bookstore employees announced that she would sign only her book and no memorabilia would be permitted..
Richard thất vọng, nhưng vẫn muốn đưa cho Ann xem tấm ảnh và bày tỏ cho cô biết là những cuộc trình diễn
của USO (Ann là một trong những nghệ sĩ chính) đã
mang lại cho những người lính HK cô đơn xa nhà
những niềm an ủi to lớn như thế nào.
Ann Margret bước ra và trông nàng vẫn đẹp như bao giờ,
và Richard là người thứ nhì trong hàng, sắp đến phiên anh.
Richard was disappointed, but wanted to show her the photo and let her know how much those shows meant to lonely GI's so far from home.. Ann Margret came out looking as beautiful as ever and, as second in line, it was soon Richard's turn.
Richard đưa cuốn sách cho Ann ký tên, đoạn anh lấy
ra tấm ảnh. Nhìn thấy tấm ảnh, các nhân viên ở phía sau
cùng hô lên là Ann không nên mất thì giờ thêm về chuyện
này. Richard trả lời: 'Tôi hiểu. Tôi chỉ muốn cổ nhìn thấy
mà thôi."'
He presented the book for her signature and then took out the photo. When he did, there were many shouts from the employees that she would not sign it.. Richard said, 'I understand. I just wanted her to see it.'
Vừa nhìn thấy tấm ảnh, lệ đã đong đầy trên đôi mắt nàng.
Ann Margret nói:' Đây là một trong những người hùng của
tôi từ Việt Nam. Và chắc chắn là tôi sẽ ký vào bức ảnh này
của ông ta. Tôi biết những gì mà những người chiến binh
này đã xả thân cho xứ sở của họ và tôi luôn-luôn có
thì giờ cho những người hùng của tôi.
She took one look at the photo, tears welled up in her eyes and she said, 'This is one of my gentlemen from Viet Nam and I most certainly will sign his photo. I know what these men did for their country and I always have time for 'my gentlemen.'"
Và như vậy, cô đã lôi Richard vào sát bàn và tặng chồng tôi một nụ hôn thật bốc... Và nàng bu lu ba loa về những gan
dạ của những người thanh niên trẻ nàng đã từng gặp
trong nhiều năm, và nàng đã ngưỡng mộ họ như thế nào,
cũng như cảm kích sự hy sinh của họ một cách sâu xa.
Nhìn chung quanh phòng bỗng thấy có nhiều đôi mắt
ướt vì lệ, của những người đứng gần để đủ nghe những
lời của Ann. Rồi thì nàng cùng đứng ra chụp chung ảnh với Richard, làm như thể anh là người duy nhất trong buổi đó.
With that, she pulled Richard across the table and planted a big kiss on him.. She then made quite a to-do about the bravery of the young men she met over the years, how much she admired them, and how much she appreciated them. There weren't too many dry eyes among those close enough to hear. She then posed for pictures and acted as if he were the only one there.
Về nhà trong bữa ăn chiều, Richard rất trầm mặc. Tôi hỏi
chàng xem có muốn nói điều gì không. Người chồng vạm
vỡ, cường tráng của tôi bỗng vỡ tan trong nước mắt.
'Em à, đây là lần đầu tiên mới có một người cảm ơn anh cho thời gian anh đã phục vụ trong những ngày quân ngũ"
Later at dinner, Richard was very quiet. When I asked if he'd like to talk about it, my big, strong husband broke down in tears. 'That's the first time anyone ever thanked me for my time in the Army,' he said.
Từ đêm đó, là một ngả rẽ tâm tư ý nghĩa cho Richard.
Sau nhiền năm, đấy là lần đầu tiên anh bước thẳng, và
hãnh diện mình là một Cựu Chiến Binh.
Tôi sẽ không bao giờ quên Ann Margret về đức tính độ
lượng và nhân ái của cô. Chỉ một chút nghĩa cử của
lòng tử tế đã có một ý nghĩa thật sâu xa đối với chồng tôi.
That night was a turning point for him. He walked a little straighter and, for the first time in years, was proud to have been a Vet. I'll never forget Ann Margret for her graciousness and how much that small act of kindness meant to my husband..
Và bây giờ tôi thấy cần nói 'Cảm ơn' với từng mỗi người
tôi gặp, những người đã phục vụ trong Quân Đội...'
Giá của Tự Do không bao giờ rẻ, và tôi biết ơn tất cả
những người đã và đang phục vụ cho tổ quốc của họ.
I now make it a point to say 'Thank you' to every person I come across who served in our Armed Forces.. Freedom does not come cheap and I am grateful for all those who have served their country.
IF YOU DON'T STAND BEHIND OUR TROOPS, PLEASE, FEEL FREE TO STAND IN FRONT OF THEM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét