Đến cùng tôi lao tù dệt ước mơ.
Cảm ơn Chị đã dành bao thương mến,
Đan tặng tôi chiếc khăn thêu màu cờ.
Cảm ơn Cha những bước chân buồn bã,
Đến cùng con nơi tòa án San Francisco.
Cảm ơn Mẹ tấm lòng biển cả,
Đùm bọc con ngày tháng lao tù.
Cảm ơn đồng bào Hoa Kỳ, Nam, Bắc Cali,
Dallas Fort Worth, Seattle, Phila, New Jersey.
Bao năm rồi dầu ngày tháng qua đi,
Trong tim tôi ơn Người mãi còn ghi.
Từ Paris, Úc , Âu Châu nặng nợ,
Canada hỡi! Ơn đồng bào khôn nguôi.
Luân Đôn đó vẫn hoài trong nỗi nhớ,
Nơi giúp tôi trổi dậy hồn thơ.
Ơn Tổ Quốc ngàn đời ghi tạc dạ,
Nghĩa đồng bào muôn thuở khắc tâm can.
Xối máu nóng báo đền ơn Đất Nước,
Góp sức mình cho lịch sử sang trang.
Cảm ơn ai chuyến xe dài vô định,
Đến cùng tôi nơi chốn Pháp đình.
Cảm ơn người cho tôi một niềm tin,
Đường gian nan không chiến đấu riêng mình.
Hương ơi ! Gởi Hương bao ân tình,
Tình non sông có Hương biển tình.
Tôi xin nguyền con đường phía trước,
Đó con đường Vị Quốc Vong Thân.
Tôi cánh én trong đêm trường tịnh mịch,
Đang thét gào giữa bão táp phong ba.
Hỡi đồng bào, hỡi chiến hữu gần xa,
Góp bàn tay diệt Cộng cứu sơn hà.
Nguyễn Thị Ngọc Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét