Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2011

Cảm tác sau khi đọc bài viết của nhà văn quân đội Phan Nhật Nam

"Tuổi của Anh không còn qúa trẻ"
Để ước mơ việc lấp bể vá trời.
Xưa tiền nhân Lý Thường Kiệt bảy mươi
Vẫn dong ruổi ngày đêm trên yên ngựa.

Cơn quốc biến phải đồng lòng quyết chiến,
Đặng Dung xưa bạc tóc tuốt gươm mài.
Đứng lên anh vùng vẫy chí làm trai,
Dùng bút thép miệt mài gươm cứu nước.

Con đường máu là con đường phía trước,
Đường non sông quét sạch bóng cờ hồng.
Để toàn dân ta giành lại biển đông,
Để thế hệ tự hào trang sử mới.

Kia Tổ Quốc đang chờ ta xốc tới,
Trước diệt nội thù sau đánh đuổi xâm lăng.
Vận nước ngả nghiêng Ôi! hào kiệt ngủ yên?
Gương Bình Trọng, chết vinh hơn sống nhục.

“Một vũng nước trong trăm ngàn vũng đục,
Một ngàn người nhục có một người thanh”
Thắp lên anh nghĩa khí đấng hùng anh,
Người chiến sĩ đâu màn danh thành bại.

Nước non ta phải chính tay giành lại,
Dẫu phải đánh đổi bằng tất cả máu xương.
Giờ chúng ta chỉ có một con đường,
Con đường máu con đường xốc tới.

Kìa lòng dân đang bùng dậy anh ơi,
Ta quyết đứng giữa trời thề cứu nước.
Xin hãy trọn cuộc đời lao phía trước,
Trải mật phơi gan cứu lấy giống nòi.

Trống Mê Linh vang vọng nơi nơi,
Gươm Hưng Đạo sáng ngời Tổ Quốc.
Hịch Thường Kiệt  bất khuất ngàn năm,
Cứu Non Sông dầu thịt nát xương tan!
Lê Chân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét