Lại Tư Mỹ
Biết bao sự kiện tang thương xảy ra cho quê hương Việt Nam chúng ta từ ngày Cộng sản xuất hiện trên mảnh đất hiền hòa này, từ cải cách ruộng đất, trăm hoa đua nở, đến chiến tranh Nam Bắc huynh đệ tương tàn, đến cuộc di tản vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại năm 1975, đến Bôxit Tây nguyên , bán rừng, bán biển ....... xã hội băng hoại đến tận cùng, đàn áp tiêu diệt tôn giáo, đàn áp mọi tiếng nói yêu nước , bao nhiêu dân oan, bao nhiêu tù oan, bao nhiêu cái chết tang thương và vô lý ......
Biết bao bài báo, bài thơ, bản nhạc nói lên thực trạng này, cụ thể như nhà thơ Đỗ trung Quân, bất nhẫn khi thấy nhà cầm quyền Hà nội đối xử với người dân bày tỏ lòng yêu nước trước hiểm họa giặc Tầu :
"Cái gì cũng tù mù
Nhưng
Trấn áp
Thì công khai.
Bóp cổ, khiêng vác, chửi thề,
Đánh nóng, đánh nguội rất minh bạch.
Hỡi những người anh em,
Đánh đồng bào mình có vui không?
Bắt đồng bào mình có sướng không?
Rong tảo Hoàng Sa không còn xanh nữa,
San hô Hoàng Sa đỏ mầu máu ."
Biết bao sự kiện tang thương xảy ra cho quê hương Việt Nam chúng ta từ ngày Cộng sản xuất hiện trên mảnh đất hiền hòa này, từ cải cách ruộng đất, trăm hoa đua nở, đến chiến tranh Nam Bắc huynh đệ tương tàn, đến cuộc di tản vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại năm 1975, đến Bôxit Tây nguyên , bán rừng, bán biển ....... xã hội băng hoại đến tận cùng, đàn áp tiêu diệt tôn giáo, đàn áp mọi tiếng nói yêu nước , bao nhiêu dân oan, bao nhiêu tù oan, bao nhiêu cái chết tang thương và vô lý ......
Biết bao bài báo, bài thơ, bản nhạc nói lên thực trạng này, cụ thể như nhà thơ Đỗ trung Quân, bất nhẫn khi thấy nhà cầm quyền Hà nội đối xử với người dân bày tỏ lòng yêu nước trước hiểm họa giặc Tầu :
"Cái gì cũng tù mù
Nhưng
Trấn áp
Thì công khai.
Bóp cổ, khiêng vác, chửi thề,
Đánh nóng, đánh nguội rất minh bạch.
Hỡi những người anh em,
Đánh đồng bào mình có vui không?
Bắt đồng bào mình có sướng không?
Rong tảo Hoàng Sa không còn xanh nữa,
San hô Hoàng Sa đỏ mầu máu ."
Nhưng phải đợi cho một sự kiện lịch sử, một biến cố: Việt Khang, có người nói đó là con của trời, có người nói đó là kết tinh của hồn thiêng sông núi, bằng lời ca, nốt nhạc nhẹ nhàng, anh thủ thỉ :
" Xin hỏi anh là ai,
Sao bắt tôi, tôi làm điều gì sai ?
Xin hỏi anh là ai?
Sao đánh tôi, chẳng một chút nương tay
Không cho tôi xuống đường để tỏ bày,
Tình yêu quê hương này, dân tộc này đã qúa nhiều đắng cay ..."
Và anh thắc mắc tự hỏi :" Dân tộc anh ở đâu ?
Sao đang tâm làm tay sai cho Tầu ?
Để ngàn năm ghi dấu,
Bàn tay nào nhuộm đầy máu đồng bào .... "
Anh than thở :
" Giờ đây, Việt Nam còn hay đã mất ?
Mà giặc Tầu ngang tàng trên Quê hương ta,
Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tội,
Chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tầu .... "
Anh lo âu và quyết tâm :
" Tôi không thể ngồi yên,
Khi nước Việt đang ngả nghiêng,
Dân tộc tôi sắp phải đắm chìm
Một ngàn năm hay triền miên tăm tối !"
Những sự kiện anh mô tả, thắc mắc trong hai bản nhạc : " Anh là ai ?" và " Việt Nam tôi đâu ?" là những sự kiện ai cũng thấy, ai cũng biết, nhưng sao qua những nốt nhạc đơn sơ và giọng ca trầm hùng, bi thương của chính anh, làm xúc động lương tri nhân loại ? làm thức tỉnh bao trái tim tưởng như đang ngủ yên . Trúc Hồ, với tâm hồn nghệ sỹ và trái tim đầy nhiệt huyết đã cảm nhận một cách mãnh liệt nhất thông điệp từ hai bản nhạc này, với khả năng và phương tiện trong tay, anh đã lập tức phát động phong trào cứu Việt Khang, cứu các nhà đấu tranh dân chủ, và hơn hết, cứu Việt Nam :
" Tôi không thể ngồi yên,
Để đời sau, cháu con tôi làm người,
Cội nguồn ở đâu ?
Khi thế giới này không còn Việt Nam ."
(Việt Khang - Việt Nam tôi đâu ?)
Biểu Tình ở thủ đô Washington DC (Hình ảnh : Lương văn Phước)
Bằng tư thế của mình, những người Mỹ gốc Việt tỵ nạn Cộng sản, đấu tranh bằng tiếng nói và hành động đến các cơ quan Hành Pháp và Lập pháp Hoa kỳ, Tòa Bạch Ốc muốn nghe tiếng nói và nguyện vọng của dân chúng, và chúng tôi lên tiếntg, phong trào ký thỉnh nguyện thư được phát động rầm rộ, với sự hợp tác nhiệt tình của tất cả anh chị em trong hệ thống đài SBTN mà anh là Tổng Giám đốc , hơn thế nữa, mọi nơi, mọi giới, " khắp nơi trên địa cầu nơi nào in dấu chân Việt nam ." đều hưởng ứng tích cực . Năm 1975, người dân Việt bỏ phiếu bằng đôi chân để chạy trốn khỏi chế độ Cộng sản vô thần, ngày hôm nay, người Việt khắp nơi bỏ phiếu bằng trái tim qua hình thức ký thỉnh nguyện thư (148,810/ 30 ngày).
Chúng tôi đã được nhìn thấy các Cộng đồng người Việt từ Pháp, Canada, Úc, .. rộn ràng yểm trợ và đồng thời phát động phong trào kýThỉnh nguyện thư đến chính quyền sở tại, riêng tại Tiểu bang Massachusetts chúng tôi thì sôi nổi lắm , một buổi họp khẩn cấp được triệu tập từ khi có lời kêu gọi của Trúc Hồ , một ban vận động ký Thỉnh Nguyện thư được thành lập do toàn các bạn trẻ đảm nhận , Boston và các vùng phụ cận, năm nay ít tuyết nhưng cũng lạnh lắm , các bạn trẻ có mặt khắp nơi tại các tụ điểm đông người để vận động và giúp đồng hương ký Thỉnh nguyện thư , hết Chùa này, đến Nhà thờ khác , hết tiệm buôn này, đến tiệm buôn khác , tôi nhớ kỷ niệm thật nhiều, ngày thứ Bảy 25 tháng 2 vừa qua, trời lạnh vô cùng và gió rất lớn các cháu kê bàn ngồi trước Chợ Trường Thịnh mặt mày tái ngắt vì qúa lạnh (nhưng ngay sau đó, chủ nhân đã ưu ái dành chỗ trong tiệm cho các cháu làm việc ) trong khi hệ thống âm thanh đặt ngoài tiệm liên tục phát hai bản nhạc của Việt Khang do chính anh trình bày, mà nhiều người tâm sự : " càng nghe càng xúc động, ứa nước mắt !." xe vận động chiến dịch liên tục trên những con đường chính, tôi không muốn nêu tên các bạn, tôi muốn bắt chước Trúc Hồ, các bạn chính là:"những thiên thần trong bóng tối.!" rồi công tác vận động đồng hương tham dự hai ngày 5 và 6 tháng 03 năm 2012 tại Washington DC trên hệ thống Đài Tiếng nước tôi/ Boston, cùng với anh Nguyễn Thanh Bình, Chủ tịch Cộng đồng, anh Lê hoàng Hà, Giám đốc đài TNT/Boston, anh Chiêm thanh Hoàng, chị Vinh Tuyến, cho đến phút chót, anh chị em chúng tôi còn rất lo âu, số lượng người ghi danh tham dự qúa đông, thời gian vận động tài chánh qúa gấp rút, tuy biết rằng, những người ghi danh đi đã là chấp nhận chi phí cho mình, nhưng truyền thống của Massachusetts là mọi người cùng tham dự, cho nên, chỉ đôi lần kêu gọi, đồng hương gọi vào đóng góp, yểm trợ tài chánh dư thừa chi trả cho hai chuyến xe Bus, như vậy, ngoài một trăm hai mươi người trên xe , còn cả ngàn tấm lòng đồng hương cùng đồng hành ...
Chúng tôi có lẽ là phái đoàn đầu tiên có mặt tại tiền đường Quốc Hội, chúng tôi chụp hình lưu niệm, rồi xe này đến xe khác, cộng đồng này, đến cộng đồng khác tấp nập, nhộn nhịp, chúng tôi được phát bảng tên do đã ghi danh trước, những thủ tục an ninh căn bản để vào trong Quốc Hội , hôm đó cũng là dịp người Mỹ gốc Do Thái có cuộc vận động hành lang, nhưng so với người Việt chúng ta thì chiếm đa số áp đảo . Thực sự cũng có sự lúng túng, lộn xộn lúc ban đầu, vì sự hiện diện qúa đông của đồng hương, ngoài dự trù của ban tổ chức , nhưng sau đó, dần dà cũng đi vào ổn định, tôi nhận thấy tinh thần làm việc tích cực của các cơ quan truyền thông báo chí, của quý anh chị trong ban tổ chức, những khuân mặt thân quen và vô cùng nhiệt tình mà tôi trân trọng: Tiến sỹ Nguyễn đình Thắng và cựu Dân Biểu Cao Quang Ánh, xốc vác, năng nổ . Tiểu bang Massachusetts chúng tôi chắc ăn đã gởi hai bạn trẻ Ngô Triệu Vũ và Chiêm bảo Nghi đi trước để làm việc cụ thể với ban tổ chức, chúng tôi cũng đã làm hẹn với các Thượng nghị sỹ và Dân Biểu Tiểu bang nhà để tiếp xúc và làm việc, nói chung, phái đoàn Massachusetts chẳng những tiếp xúc, làm việc đúng giờ theo hẹn và được tiếp đón thân tình với các Nghị sỹ, Dân biểu người nhà, cộng thêm cách trình bày ngắn gọn nhưng xúc tích và đầy đủ, rõ ràng của cháu Đan Thanh làm cho quý Nghị Sỹ, Dân Biểu nắm bắt được yêu cầu, nguyện vọng của phái đoàn một cách nhanh chóng, chúng tôi còn phụ với nhiều đồng hương của các Tiểu bang khác trong các lần tiếp xúc với các Nghị sỹ, Dân biểu địa phương cho thêm khí thế. Buổi tiệc do ban tổ chức khoản đãi tại phòng B400 tại Toà nhà Quốc Hội ( hình như thực phẩm chính do Cựu Dân biểu Cao quang Ánh khoản đãi ) phòng hơi chật so với số lượng người qúa đông, khí thế vô cùng sôi nổi, hào hứng, một số Thượng Nghị sỹ, Dân biểu cũng hiện diện và có những lời phát biểu mạnh mẽ ủng hộ Nhân quyền cho Việt Nam, ủng hộ việc đưa Việt nam trở lại danh sách các quốc gia cần quan tâm về nhân quyền và tự do tôn giáo, sau đó Tiến sỹ Nguyễn đình Thắng đề nghị mọi người cùng di chuyển qua sân hông Quốc Hội cho thoáng mát . Ngay ngày hôm sau, kết qủa là : Ủy ban đối ngoại Hạ viện Mỹ thông qua Dự luật Nhân quyền Việt Nam vào ngày 07 tháng 03 năm 2012 sau hai ngày Hành pháp và Lập pháp Mỹ có các buổi tiếp xúc và làm việc với phái đoàn hàng trăm người Việt hải ngoại hôm mồng 5 và 6 tháng 3 năm 2012 tại Thủ đô Washington DC về vấn đề thúc đẩy Việt nam tôn trọng Nhân quyền , dịp này Dân biểu Chris Smith phát biểu : "Chính phủ Hoa kỳ cần gởi một thông điệp rõ rệt cho chế độ đang cầm quyền tại Việt nam rằng, họ phải chấm dứt các vi phạm nhân quyền đối với chính công dân của họ." (VOA 08 tháng 03
Sau buổi tiếp tân đầy khí thế hào hứng, chúng tôi dời tòa nhà Quốc hội trực chỉ Boston, xứ lạnh tình nồng, trên xe, tôi nghe được điện thoại anh Nguyễn thanh Bình, Chủ tịch Cộng đồng liên lạc với Ngô triệu Vũ và Chiêm bảo Nghi , thăm và hỏi về phí tổn chuyến đi DC , để có thể chia sẻ phần nào, không nghe được giọng của Vũ và Nghi, nhưng sau khi cúp điện thoại, chỉ nghe anh Bình tâm sự, thật đáng quý, đúng là vợ trẻ, con thơ, bỏ ra mấy ngày trời, máy bay, khách sạn, công ăn việc làm, hỏi chúng nó, chỉ cười hề hề, việc chung mà chú, tính toán làm chi, tuổi trẻ Massachusetts chúng tôi đều như thế đấy, có sung sướng và hãnh diện không ??
Thay cho lời kết : từ hiện tượng Việt Khang với hai bài hát :" Anh là ai ? " và : " Việt Nam tôi đâu ." do chính anh trình bày là món qùa vô giá của Thượng đế trao ban cho dân tộc Việt nam, nó có sức mạnh vô địch làm nức lòng mọi người về thân phận dân tộc và đất nước , là một ngọn đuốc rực sáng thức tỉnh những trái tim vô cảm, đang ngủ yên , quy tụ đưọc khối đại đoàn kết vĩ đại từ trưóc đến nay . Làm nhạt nhòa đi ngọn đuốc linh thiêng này sẽ là một trọng tội với Tổ quốc, dù bất cứ lý do nào .
Thông điệp của Việt Khang rất rõ ràng :
" Chống quân xâm lược,
Chống kẻ nhu nhược , bán nước Việt Nam.! "
(Việt nam tôi đâu ?)
Đó cũng là mục đích và nguyện vọng của chúng ta, không thể khác.
Lại Tư Mỹ
Chúng tôi đã được nhìn thấy các Cộng đồng người Việt từ Pháp, Canada, Úc, .. rộn ràng yểm trợ và đồng thời phát động phong trào kýThỉnh nguyện thư đến chính quyền sở tại, riêng tại Tiểu bang Massachusetts chúng tôi thì sôi nổi lắm , một buổi họp khẩn cấp được triệu tập từ khi có lời kêu gọi của Trúc Hồ , một ban vận động ký Thỉnh Nguyện thư được thành lập do toàn các bạn trẻ đảm nhận , Boston và các vùng phụ cận, năm nay ít tuyết nhưng cũng lạnh lắm , các bạn trẻ có mặt khắp nơi tại các tụ điểm đông người để vận động và giúp đồng hương ký Thỉnh nguyện thư , hết Chùa này, đến Nhà thờ khác , hết tiệm buôn này, đến tiệm buôn khác , tôi nhớ kỷ niệm thật nhiều, ngày thứ Bảy 25 tháng 2 vừa qua, trời lạnh vô cùng và gió rất lớn các cháu kê bàn ngồi trước Chợ Trường Thịnh mặt mày tái ngắt vì qúa lạnh (nhưng ngay sau đó, chủ nhân đã ưu ái dành chỗ trong tiệm cho các cháu làm việc ) trong khi hệ thống âm thanh đặt ngoài tiệm liên tục phát hai bản nhạc của Việt Khang do chính anh trình bày, mà nhiều người tâm sự : " càng nghe càng xúc động, ứa nước mắt !." xe vận động chiến dịch liên tục trên những con đường chính, tôi không muốn nêu tên các bạn, tôi muốn bắt chước Trúc Hồ, các bạn chính là:"những thiên thần trong bóng tối.!" rồi công tác vận động đồng hương tham dự hai ngày 5 và 6 tháng 03 năm 2012 tại Washington DC trên hệ thống Đài Tiếng nước tôi/ Boston, cùng với anh Nguyễn Thanh Bình, Chủ tịch Cộng đồng, anh Lê hoàng Hà, Giám đốc đài TNT/Boston, anh Chiêm thanh Hoàng, chị Vinh Tuyến, cho đến phút chót, anh chị em chúng tôi còn rất lo âu, số lượng người ghi danh tham dự qúa đông, thời gian vận động tài chánh qúa gấp rút, tuy biết rằng, những người ghi danh đi đã là chấp nhận chi phí cho mình, nhưng truyền thống của Massachusetts là mọi người cùng tham dự, cho nên, chỉ đôi lần kêu gọi, đồng hương gọi vào đóng góp, yểm trợ tài chánh dư thừa chi trả cho hai chuyến xe Bus, như vậy, ngoài một trăm hai mươi người trên xe , còn cả ngàn tấm lòng đồng hương cùng đồng hành ...
Chúng tôi có lẽ là phái đoàn đầu tiên có mặt tại tiền đường Quốc Hội, chúng tôi chụp hình lưu niệm, rồi xe này đến xe khác, cộng đồng này, đến cộng đồng khác tấp nập, nhộn nhịp, chúng tôi được phát bảng tên do đã ghi danh trước, những thủ tục an ninh căn bản để vào trong Quốc Hội , hôm đó cũng là dịp người Mỹ gốc Do Thái có cuộc vận động hành lang, nhưng so với người Việt chúng ta thì chiếm đa số áp đảo . Thực sự cũng có sự lúng túng, lộn xộn lúc ban đầu, vì sự hiện diện qúa đông của đồng hương, ngoài dự trù của ban tổ chức , nhưng sau đó, dần dà cũng đi vào ổn định, tôi nhận thấy tinh thần làm việc tích cực của các cơ quan truyền thông báo chí, của quý anh chị trong ban tổ chức, những khuân mặt thân quen và vô cùng nhiệt tình mà tôi trân trọng: Tiến sỹ Nguyễn đình Thắng và cựu Dân Biểu Cao Quang Ánh, xốc vác, năng nổ . Tiểu bang Massachusetts chúng tôi chắc ăn đã gởi hai bạn trẻ Ngô Triệu Vũ và Chiêm bảo Nghi đi trước để làm việc cụ thể với ban tổ chức, chúng tôi cũng đã làm hẹn với các Thượng nghị sỹ và Dân Biểu Tiểu bang nhà để tiếp xúc và làm việc, nói chung, phái đoàn Massachusetts chẳng những tiếp xúc, làm việc đúng giờ theo hẹn và được tiếp đón thân tình với các Nghị sỹ, Dân biểu người nhà, cộng thêm cách trình bày ngắn gọn nhưng xúc tích và đầy đủ, rõ ràng của cháu Đan Thanh làm cho quý Nghị Sỹ, Dân Biểu nắm bắt được yêu cầu, nguyện vọng của phái đoàn một cách nhanh chóng, chúng tôi còn phụ với nhiều đồng hương của các Tiểu bang khác trong các lần tiếp xúc với các Nghị sỹ, Dân biểu địa phương cho thêm khí thế. Buổi tiệc do ban tổ chức khoản đãi tại phòng B400 tại Toà nhà Quốc Hội ( hình như thực phẩm chính do Cựu Dân biểu Cao quang Ánh khoản đãi ) phòng hơi chật so với số lượng người qúa đông, khí thế vô cùng sôi nổi, hào hứng, một số Thượng Nghị sỹ, Dân biểu cũng hiện diện và có những lời phát biểu mạnh mẽ ủng hộ Nhân quyền cho Việt Nam, ủng hộ việc đưa Việt nam trở lại danh sách các quốc gia cần quan tâm về nhân quyền và tự do tôn giáo, sau đó Tiến sỹ Nguyễn đình Thắng đề nghị mọi người cùng di chuyển qua sân hông Quốc Hội cho thoáng mát . Ngay ngày hôm sau, kết qủa là : Ủy ban đối ngoại Hạ viện Mỹ thông qua Dự luật Nhân quyền Việt Nam vào ngày 07 tháng 03 năm 2012 sau hai ngày Hành pháp và Lập pháp Mỹ có các buổi tiếp xúc và làm việc với phái đoàn hàng trăm người Việt hải ngoại hôm mồng 5 và 6 tháng 3 năm 2012 tại Thủ đô Washington DC về vấn đề thúc đẩy Việt nam tôn trọng Nhân quyền , dịp này Dân biểu Chris Smith phát biểu : "Chính phủ Hoa kỳ cần gởi một thông điệp rõ rệt cho chế độ đang cầm quyền tại Việt nam rằng, họ phải chấm dứt các vi phạm nhân quyền đối với chính công dân của họ." (VOA 08 tháng 03
Sau buổi tiếp tân đầy khí thế hào hứng, chúng tôi dời tòa nhà Quốc hội trực chỉ Boston, xứ lạnh tình nồng, trên xe, tôi nghe được điện thoại anh Nguyễn thanh Bình, Chủ tịch Cộng đồng liên lạc với Ngô triệu Vũ và Chiêm bảo Nghi , thăm và hỏi về phí tổn chuyến đi DC , để có thể chia sẻ phần nào, không nghe được giọng của Vũ và Nghi, nhưng sau khi cúp điện thoại, chỉ nghe anh Bình tâm sự, thật đáng quý, đúng là vợ trẻ, con thơ, bỏ ra mấy ngày trời, máy bay, khách sạn, công ăn việc làm, hỏi chúng nó, chỉ cười hề hề, việc chung mà chú, tính toán làm chi, tuổi trẻ Massachusetts chúng tôi đều như thế đấy, có sung sướng và hãnh diện không ??
Thay cho lời kết : từ hiện tượng Việt Khang với hai bài hát :" Anh là ai ? " và : " Việt Nam tôi đâu ." do chính anh trình bày là món qùa vô giá của Thượng đế trao ban cho dân tộc Việt nam, nó có sức mạnh vô địch làm nức lòng mọi người về thân phận dân tộc và đất nước , là một ngọn đuốc rực sáng thức tỉnh những trái tim vô cảm, đang ngủ yên , quy tụ đưọc khối đại đoàn kết vĩ đại từ trưóc đến nay . Làm nhạt nhòa đi ngọn đuốc linh thiêng này sẽ là một trọng tội với Tổ quốc, dù bất cứ lý do nào .
Thông điệp của Việt Khang rất rõ ràng :
" Chống quân xâm lược,
Chống kẻ nhu nhược , bán nước Việt Nam.! "
(Việt nam tôi đâu ?)
Đó cũng là mục đích và nguyện vọng của chúng ta, không thể khác.
Lại Tư Mỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét