Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

TẢN MẠN QUÊ TÔI

Nhìn cảnh quê hương chợt bàng hoàng

Nước mắt tôi rơi dù lòng tôi sát đá




Mỗi năm nước lũ vẫn đúng mùa


Hoang cảnh bây giờ thật khác xưa


Vì sao có nhiều người chết đuối


Đói rét cơ hàn vẫn hơn xưa





Người chết hôm nay không chiến trận


Lửa khói chiến tranh đã qua rồi


Chết lúc công an mời thẫm vấn


Chán đời mà họ tự sát thôi




Anh yêu em, em lên thành tiếp thị


Anh thất tình xuất Khẩu làm tôi


Nhiều ông chồng chết tròn tù ngục


Vợ thờ chồng mẹ goá con côi




Mỗi ngày biết bao người tử nạn


Cảnh giao thông sao thật quá xô bồ


Các lộ trình đã bao lần nâng cấp


Hố tử thần vấp phải sẽ xuống mồ




Trước mặt tiền nhà cao ngất ngưỡng


Vào hẻm thì hít thở đủ mùi hôi


Ăn uống vệ sinh chung nguồn nước


Chỉ thương tâm, nào dám nói họ tồi




Dạo đô thành sẽ chẳng khỏi ngạc nhiên


Ngập quán ba đền xanh đền đỏ


Điệu nhạc theo ánh đèn huyến rủ


Anh dìu em theo điệu vũ choi choi




Đời công nhân giữa cơn bão giá


Cháo lõng rau lang cố cầm hơi


Nông dân mấy đời còn thua thiệt


Vật giá leo thang khổ tơi bời




Bảo hiểm nhân thọ bảo hiểm ngươi


Hỏi câu Lương Y là từ mẫu


Khi lâm bệnh phong bì lớn nhỏ


Không phong bì bác si chẳng trông coi




Chốn học đường văn hoá phong bì


Nghĩa cử thầy trò có còn chi


Phụ huynh đã nghèo càng thêm khổ


Khổ nhiều vào những dịp mùa thi




Thời gian qua năm tháng đi qua


Mà trở lại chỉ toàn là ngèo túng


Phái hành khất thêm nỗi xót xa


Trẻ sớm ăn xin, trẻ hoá già




Thời tôi sống ở hương thì khác


Không bụi mù ngặt thở mùa khô


Đời nông dân an nhàn thanh thản


Qua vụ mùa lúa vẫn đầy bồ




Bao nhiêu người mộng ước bình thường


Với người quề hương không bạc bẽo


Bạc bẽo chăng do kẻ bất lương


Quê hương ơi biết mấy đoạn tường




Quê hương ơi ...


Quê hương ơi biết mấy đoạn tường

Vũ Văn 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét