(ChiếnTranh_NgụcTù)
U Minh buồn một chiều Thu phai nắng
Bước chân Em thoăn thoắt giữa đồng hoang
Anh nghe như ai giẫm nát linh hồn
Em run sợ bóng chiều buông hoang vắng
Nhanh lên Em, hoảng hôn đang tắt nắng
Rừng chuyển mình, gió lộng cảnh đìu hiu
Em về mau kẻo lỡ chuyến đò chiều
Anh lo ngại đường xa đầy bất trắc
Nhìn theo Em… vòng kẽm gai, se thắt
Xót xa lòng nhớ mãi dáng Em thơ
Em trở về cô lạnh nét bơ phờ
Trăng Thu lạnh, nhạt nhòa đêm ngơ ngác
Muôn hồn ma tức tưởi khóc âm thầm
Lá vàng rơi phủ kín kiếp tù nhân
Em đã hiểu ! Thu về sao HIU HẮT ?!
MẶC KHÁCH
(Gửi Em N_người tình yêu dấu)
Rừng U Minh 1980
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét