Tối Ba Mươi cháu “gọi” vể thăm ngoại
Ngoại nghẹn ngào bậc khóc ở đầu dây!
Cháu bên nầy cũng bâng khuâng tê tái
Hụt hẫng lời thăm… mắt lệ dâng đầy!
Tết đến rồi, ngoại có vui không ngoại?
Ngoại còn nguyện cầu trước bàn Ông Thiên?
Trà sen, thèo lèo, hoa tươi, bánh, trái…
Dáng ngoại trầm ngâm, đôi mắt dịu hiền
Huỳnh anh từng chùm hoa nhiều hơn lá
Nắng xuân hồng tươi bông cúc, bông trang
Miễu Thổ Thần trong hàng rào xây đá
Vách bám xanh rêu kế cội mai vàng
Hai mươi tảo mộ, trước đưa Ông Táo
Cam, quit, mận, xoài, cây bưởi, cây bơ…
Năm tháng mỏi mòn ngóng trông ngoại bảo:
“Chờ đợi người đi tai kém, mắt mờ…”
Cháu nhớ mãi thanh âm, hương vị Tết
Cây niêu, dây pháo, đàn én lượn bay…
Thịt kho, cơm rượu… thơm nồng căn bếp
Tự thuở xưa còn bền giữ tới nay
Ngoại mặc Tết, áo dài the bông ép
Chuông mỏ chùa rền vọng sáng tinh sương
Bao thiếu nữ diện áo quần, giầy, dép…
Tím, vàng, xanh… là lượt khắp nẻo đường
Trước sân đình, ngọn cây cao gió lốc
Lá phướn dài, uốn lượn phấp phới bay
Bà cháu mình giao thừa đi hái lộc
Mong gia đình hạnh phúc suốt năm dài
Cháu nhớ ngoại là nhớ về cố quán!
Cứ mỗi lần gió bấc chuyển mùa sang
Nhớ quá ngoại ơi, tuổi hồng Nguyên Đán
“Năm Mới về chúc ngoại được bình an”
Nơi xứ lạ cháu là người tị nạn!
Hãnh diện chăng kẻ bỏ nước ra đi?
Về thăm lại? Quê hương còn Cộng sản!
Xuân ơi xuân, xuân đến có vui gì!
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét