Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

Bức Tâm Thư Gởi Các Tôn Giáo


Bất cứ người Việt Nam nào, khi chúng ta được sinh ra, chúng ta người Việt Nam, trước khi chúng ta trở thành một tín hữu của bất kỳ một tôn giáo nào. Khi lớn lên, ngoài những công việc chúng ta lo cho đức tin của mình, chúng ta cũng còn có trách nhiệm đối với tổ quốc Việt Nam. Vì thế, triết gia Lương Kim Định đã nói: "Đạo mất trước, nước mất sau". Đạo ở đây là đạo đức, đạo lý làm người. Đối với một quốc gia, một khi đạo đức xã hội bị băng hoại, một khi người dân nước đó thờ ơ với những điều sai trái, bất công, đó là những chỉ dấu báo hiệu quốc gia đó sắp sửa bị mất vào tay ngoại bang. Quốc gia Việt Nam cũng không ngoại lệ, khi nhiều người thờ ơ với trách nhiệm của mình đối với tổ quốc, sẽ trở thành một Tây Tạng thứ 2, dưới sự cai trị của Tàu phù.
Hiện tại, ai cũng thấy rõ, bọn Tàu phù đang xâm lược đất nước chúng ta là một điều vô cùng sai trái của một nước lớn đi xâm lược một nước nhỏ. Bọn chúng ngang nhiên cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa của chúng ta vào năm 1974. Sau đó lại chiếm nốt một phần của quần đảo Trường Sa năm 1988. Bọn chúng còn chiếm luôn Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm, Núi Đất (Lão Sơn) qua những hiệp ước vô cùng bất công, của một nước lớn ăn hiếp một nước nhỏ. Không dừng chân ở đây, chúng còn tiếp tục xâm thực những phần đất ở vùng Tây Nguyên qua cái gọi là dự án Bauxite, khái thác nhôm. Đây là vị trí chiến lược, vô cùng quan trọng của đất nước, vì là vùng cao, núi non hiểm trở. Nếu bọn Tàu phù đem quân nắm vị trí này, chắc chắn chúng có thể cắt đất nước ta ra làm hai mảnh, chận đường giao thông và tiếp tế. Cũng không dừng lại ở đây, bọn Tàu phù còn thuê rừng đầu nguồn trong vòng 50 năm, của ít nhất 10 tỉnh, với 9 tỉnh được nêu danh: Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum, và Bình Dương, với tổng cộng lên đến 305 ngàn hecta, theo thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh. Đây là điều vô cùng nguy hiểm cho đất nước ta. Những mảnh rừng cho thuê này, dễ dàng trở thành những căn cứ địa nuôi giặc Tàu xâm lược. Ngoài ra, bọn Tàu phù cũng hay ăn hiếp ngư dân Việt Nam. Vào 8 tháng 1 năm 2005, bọn chúng đã sát hại 9 ngư dân Thanh Hóa, còn truy đuổi một tàu đánh cá của ta làm trọng thương nhiều người, để lại trên 400 vết đạn. Từ đó đến nay, bọn chúng luôn tiếp tục bắn giết, đâm bể tàu, bắt ngư dân đòi tiền chuộc, ăn cướp ngư cụ, tài sản và còn ngang nhiên ra lệnh cấm đánh cá trên vùng biển chủ quyền của chúng ta. Chỉ riêng năm 2009, bọn chúng đã bắt giữ 33 tàu đánh cá, cùng 433 ngư dân của ta (theo báo SGTT) và chúng còn đòi tiền chuộc mỗi ngư dân từ 50.000 đến 70.000 nhân dân tệ. Chưa nói đến các đài TV đều chiếu những phim Tàu, các khu thương mại riêng cho người Tàu, ngay cả tên đường cũng dùng tiếng Tàu trong những phần lãnh thổ của chúng ta. Chưa nói đến giọng điệu hách dịch, hỗn láo, hăm dọa của tên đại sứ Tàu phù Tôn Quốc Tường nói trước cuộc họp báo: "Hợp tác sẽ phát triển, đấu tranh sẽ thất bại". Chưa nói đến vụ cắt dây cáp của tàu thăm dò dầu khí Bình Minh2 và tàu Viking2 mới đây. Bấy nhiêu điều nêu trên cũng tạm đủ làm bằng chứng cho chúng ta thấy, đất nước Việt Nam của chúng ta đang lâm vào vòng lệ thuộc bọn Tàu phù. Tổ quốc đang lâm nguy, thậm chí lâm nguy không phải là lời nói đầu môi, chót lưỡi, mà là một sự thật không thể chối cãi. Trước sự xâm lược sai trái và ngang ngược của giặc Tàu, đồng bào ta đã phát động 7 lần biểu tình tại Hà Nội và Sài Gòn, trong mỗi chủ nhật kể từ 5/6/2011 cho đến 17/7/2011 để phản đối. Điều quan tâm vô cùng, chúng ta xuống đường biểu tình gần 10 ngàn người ở cả 2 nơi Hà Nội và Sài Gòn ngày 5/6/2011, nhưng số lượng biểu tình cứ tiếp tục giảm dần cho đến ngày 17/7/2011, chỉ còn lại vào khoảng vài trăm. Có phải nhân dân ta đã thờ ơ trước những việc sai trái của bọn Tàu phù ???
Không, một ngàn lần không, chúng ta không bao giờ tin một dân tộc Việt Nam kiêu hùng, có một ngàn năm bất khuất chống giặc Tàu, lại thờ ơ như thế. Đồng ý rằng, bọn công an chìm nổi, bọn cảnh sát cơ động, bọn thanh niên xung phong của nhà cầm quyền Nguyễn Tấn Dũng đàn áp những cuộc biểu tình ngày càng thô bạo hơn, nhưng chúng ta không sợ điều đó. Nếu lực lượng biểu tình của chúng ta đông gấp đôi, gấp 5, gấp 10 lần, thử hỏi, bọn chúng có đàn áp nổi chúng ta hay không. Cái chúng ta sợ nhất, vẫn là sự thờ ơ của nhân dân, sẽ dẫn đến việc mất nước, như đã nói ở trên. Mục sư Martin Luther King Jr., người đoạt giải Hòa Bình Nobel năm 1964, cũng đã từng lên tiếng: "I have a dream". Cái mơ ước của ông là giải phóng nô lệ da đen khỏi những luật lệ kỳ thị chủng tộc ở Hoa Kỳ và ông đã được toại nguyện với ước mơ đó. Ông còn nói thêm: "tội lỗi lớn nhất của chúng ta là im lặng trước cái ác và cái xấu, nhất là khi cái ác và cái xấu đang nắm quyền."

Cái ác và cái xấu ở đây chính là chế độ độc tài Nguyễn Tấn Dũng. Có lẽ trên thế giới này, chưa từng có một chế độ nào đàn áp nhân dân khi nhân dân bày tỏ lòng yêu nước. Nhân dân Việt Nam, khi bày tỏ lòng yêu nước đã bị đánh đập, bắt bớ. Vừa rồi có em Nguyễn Trí Đức bị 4 tên công an khiêng 2 tay 2 chân, rồi bị tên đại úy công an tên Minh, nghe nói đang trú ngụ tại 102B, Khu tập thể K9, Phường Bách Khoa, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội, đạp mặt 4 lần. Việc đạp mặt này, chẳng khác nào đạp mặt vào tất cả mọi người yêu nước. Cộng thêm chiến sĩ chống Giặc Tàu, anh Điếu Cày bị mất tay trong khi bị tù, nên đã dấy lên một cuộc phản đối dữ dội chưa từng thấy trên tất cả các diễn đàn mạng cùng tất cả những bloggers trong và ngoài nước. Ngoài ra, còn có cả những bức thư đồng ký tên gởi cảnh cáo giám đốc công an Nguyễn Đức Nhanh và những nơi có thẩm quyền.

Sức mạnh của tôn giáo rất cần thiết trong việc cứu nước vì tất cả các tôn giáo điều có hệ thống tổ chức từ trên xuống dưới. Một tiếng nói: "Tôi sẵn sàng từ bỏ ngôi vị Giáo Hoàng để trở thành một chiễn sĩ đấu tranh cho tự do của nước Ba Lan" của Đức Giáo Hoàng John Paul II, đã thúc dục lòng yêu nước của người công giáo tại Ba Lan, tất cả đều can đảm đồng loạt đứng lên và từ đó giải phóng dân tộc Ba Lan thoát khỏi ách cộng sản.

Phải nói, các chế độ độc tài cộng sản đều sợ sức mạnh của các tôn giáo. Nếu những lãnh đạo của các tôn giáo đều hiệp lực huy động các tín hữu, giáo dân cùng tham gia các cuộc xuống đường biểu tình, chế độ cộng sản độc tài Nguyễn Tấn Dũng có thể bị sụp đổ như các quốc gia Tunisia, Ai Cập, Libya...



Vì những lý do trên, nhiều người dân trong nước thuộc nhiều thành phần xã hội và tôn giáo là những người đã nhận ra nguy cơ mất nước và trách nhiệm của một công dân cho nên đã tự động kêu gọi cùng nhau tổ chức xuống đường rầm rộ và đồng loạt tại Sài Gòn và Hà Nội trong 7 tuần qua, và sắp tới đây vào ngày Chủ Nhật 24/7/2011, cuộc biểu tình lần thứ 8 sẽ tiếp diễn nhiều nơi tại VN. Kỳ này, trên Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ đã có nhiều vận động đối với các hãng thông tấn quốc tế để họ hiện diện tại Sài Gòn và Hà Nội, mục đích làm bọn công an sẽ chùn tay trước những ký gỉa, phóng viên quốc tế.

Linh kính mong quý linh mục, mục sư, cũng như quý tăng ni tu sỹ mọi tôn giáo, hãy giúp lời cầu nguyện trong những buổi thánh lễ để cầu xin bình an cho những con dân nước Việt đang làm bổn phận của mình, biểu tình lên tiếng bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam.
Kính thưa quý vị, bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ là trách nhiệm của mọi công dân Việt Nam bất kể thuộc tầng lớp, thành phần xã hội nào. Cho nên Linh kính mong quý linh mục, quý mục sư và quý tăng ni tu sỹ, hãy vì vận mạng của quê hương mình, kính mong mọi người hãy hỗ trợ cho cuộc biểu tình ngày 24/7/2011 sắp tới, để cho đoàn người biểu tình sẽ đông hơn và tiếng kêu gào yêu nước sẽ khỏi bị lạc lõng và chìm khuất giữa tiếng vui cười hớn hở của bọn giặc Tàu phù.



Một lần nữa, Linh xin phép được nhắc lại lời của triết gia Lương Kim Định: "Đạo mất trước, nước mất sau" như đã nói ở trên. Nếu chúng ta bị mất nước, chúng ta còn có được sinh hoạt tôn giáo của chúng ta không ??? Hãy nhìn xem nước Tây Tạng đi, dân tộc Tây Tạng có quyền sinh hoạt tôn giáo theo ý của dân tộc Tây Tạng không ??? Những đàn áp thô bạo của giặc Tàu phù đối với dân tộc Tây Tạng từ năm 1951 (bị sát nhập vào Tàu) cho đến nay là một chứng minh hùng hồn không thể chối cãi. Và dân tộc Tây Tạng hiện nay vẫn còn đang đấu tranh quyết liệt đòi hỏi quyền độc lập dân tộc khỏi bàn tay cai trị của bọn Tàu phù.
Ngày 22 tháng 7 năm 2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét