Ai mà nở quên được tình non nước !
Quên gia tài của Tiên-tổ truyền trao.
Biết bao nhiêu là xương máu công lao,
Từng tấc đất nối liền nhau da thịt.
Nay, đất nước lâm vào vòng mù mịt
Phần địa đầu giới tuyến lấn vào sâu!
Hoàng Trường Sa mai mốt sẽ về đâu?
Khi Hán cộng đầy mưu thâm, kế độc.
Tàu lợi dụng bọn ươn hèn bán nước,
Vì lợi quyền đâu biết tới an dân.
Hơn phần tư thế kỷ sống lầm than,
Thân trâu ngựa từ sau ngày "thống nhất".
Hởi bạn trẻ, đâu Tinh-thần Bất-khuất!
Đâu phi-thường, đâu hiển-hách ngàn xưa?
Đuổi xâm lăng để giữ vững sơn hà,
Nào Mông, Mãn từng tung hoành phương Bắc!
Đâu (Trần) Bình Trọng? Ông đã từng quắc mắt!
Khi giặc thù đem danh vọng dâng cho:
Lên làm vua, có được cả cơ đồ
Ông dõng dạc trả lời như sét đánh:
"Thà rằng làm quỷ nước Nam, chứ không làm vương đất Bắc. Ta bị bắt thì có một chết mà thôi, còn can gì mà phải hỏi lơi thôi!"
Vĩnh Nhất-Tâm 7/7/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét