Người
ta vẫn thường nói “thời giờ là vàng bạc”, nếu quả đúng như vậy thì
những người đang lánh nạn cộng sản tại Thái Lan như chúng tôi nhất định
là những triệu phú, là những người nhiều vàng lắm bạc bởi chúng tôi có
nhiều thời gian lắm… Nhiều thời gian nhàn rỗi đến nỗi con người ta chẳng
biết làm gì cho hết, đành đàn đúm rượu chè bia bọt, rồi như những câu
chuyện làm quà, họ bắt đầu nói hành nói xấu lẫn nhau, vu cho người này
là Việt cộng nằm vùng, người kia ăng ten của cộng sản. Nói chung là
chính cái nhàn rỗi đã làm cho con người ta tha hóa, biến thái và mất hết
nhân cách, mất hết cái sỷ diện tối thiểu của một con người… Người ta
sẳn sàng dẫm đạp lên đạo lý, lên nghĩa nhân, sẳn sàng đâm sau lưng chiến
hữu, sẳn sàng đâm sau lưng ân nhân của mình để sống, và cũng để có thể
thỏa mãn cái tâm lý tự cao tự đại của mình vì tự nhận ra mình thấp kém
hơn họ về cả học thức lẫn nhân cách.
Tôi
biết tôi hèn kém, với ước muốn sống không chật đất, đứng không chật
trời, tôi không tham gia vào nhóm này nhóm nọ để bôi nhọ, đánh phá ai
cả. Tất nhiên với cách chọn lựa cho mình lối sống khép kín, thu mình như
thế tôi cũng không khỏi bị chụp mủ bị vu khống đủ điều. Nhưng mặc kệ
cái thói tục đó, "Chó cắn người nhưng người không cắn chó" tôi xác định
rỏ kẻ thù của tôi là ai và tôi cần phải làm gì để có thể đương cự với kẻ
thù của tôi, của dân tộc Việt.
Tôi
dành hết thời gian để đọc và viết tất cả những gì mà tôi nghĩ là cần
thiết cho công cuộc đấu tranh, tất cả những gì có thể giúp cho đồng bào
quốc nội nhận ra bộ mặt thật của Hồ Chí Minh, của những tên cộng nô,
cũng như để giúp những người Việt quốc nội thấy rỏ tội ác của cộng sản
đối với đất nước, với dân tộc.
Tôi
đã đọc, đã nghe lại tội ác của Hồ Chí Minh và của cộng sản Việt Nam qua
các vụ án cải cách ruộng đất 1953 đến 1956, vụ án Nhân Văn Giai Phẩm từ
1955 đến1958, vụ án xét lại chống đảng từ 1967 đến 1973. Tôi cũng đọc
lại, xem lại hình ảnh và nghe lại những tội ác của Hồ Chí Minh và đảng
cộng sản trong vụ bội ước hiệp ước hưu chiến, bất ngờ tấn công vào tất
cả các đô thị Miền Nam vào đêm Giao Thừa tết Mậu Thân khi mọi người dân
đang hân hoan đón mừng năm mới, mà tột cùng của tội ác là tên đại úy đặc
công bảy lốp đã tàn sát và chôn sống nhiều người dân vô tội cũng như đã
bắt giữ gia đình Trung tá Nguyễn Tuấn, dùng vợ con của Trung tá Tuấn
áp lực và bắt Trung Tá Tuấn chỉ dẫn cách xử dụng xe tăng còn lại trong
trại, Trung Tá Nguyễn Tuấn từ chối, Bảy Lốp đã giết chết toàn gia đình
Trung Tá Nguyễn Tuấn, gồm cả bà mẹ già của Trung Tá Tuấn đã 80 tuổi., và
cái man rợ không còn có thể man rợ hơn, ấy là vụ thảm sát hơn 7.000
đồng bào vô tội ở Huế bằng hình thức đập đầu và chôn sống – Nhưng kinh
tỡm hơn cả là sự bao biện của “thầy giáo” Hoàng
Phủ Ngọc Tường, người đã đại diện cho nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam
nói về vụ thảm sát này, khi “ông thầy giáo” vô lương tri, vô nhân tính
này tráo trở rằng những người dân lành đó là do quân lực Việt Nam Cộng
Hòa và quân đội đồng minh Hoa Kỳ thảm sát. “Thầy” Hoàng Phủ
Ngọc Tường cũng cho rằng một số ít những cán bộ, công chức và người dân
khác bị đập đầu, chôn sống là do nhân dân giết để trừng phạt những Việt
Gian đi theo đế quốc. Thật là vô liêm sỷ không còn có thể liêm sỷ hơn
được nữa. Tôi không thể nào ngờ được một con người có học thức như
Hoàng Phủ Ngọc Tường mà lại có thể trơ tráo, có thể uốn lưỡi cú diều để
nói lên những điều điêu toa và phi nhân phi nghĩa như vậy. Được nghe gần
đây Hoàng Phủ Ngọc Tường đã bị stroke đang sống một đời thực vật, ăn
trây, ỉa trét ở thành Hồ. Âu cũng là cái cái quả báo cho những người đã
hành ác đến tận cùng cái ác. Chắc là mụ ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản
Lâm Thị Mỹ Dạ, người vợ đầu gối tay ấp của Hoàng Phủ Ngọc Tường, người
đã cùng chồng vấy đầy máu của đồng bào Huế trong biến cố Tết Mậu Thân
rồi đây cũng sẽ phải trải qua những ngày cuối đời đớn đau giống như tên
đồ tể Hoàng Phủ Ngọc Tường vậy.
Thiên Hồi Ký Thép Đen |
Tôi cũng đọc, cũng nghe Thiên Hồi Ký Trại Giam Cổng Trời, và
cũng hiểu được, cũng thấy được những cái khổ nhục tận cùng đáy địa ngục
của những nạn nhân của chế độ cộng sản trong trại giam này, tôi cũng
thấy được cái tàn ác đến tận cùng cái ác của những con quỷ đỏ dội lốt
người: Cộng Sản. Và tâm tư tình cảm của tôi, nỗi xót xa đồng cảm của tôi
với những người tù cải tạo, lòng căm hận cộng sản của tôi cứ tăng dần,
khi tôi tiếp tục đọc, tiếp tục nghe các Thiên Hồi Ký Trại Kiên Giam, của Nguyễn Chí Thiệp, Thiên Hồi Ký Thép Đen của Đặng Chí Bình, và Hồi Ký Trại Cải Tạo của Kale để
họng tôi lại càng thêm uất nghẹn trước những đớn đau, những tủi nhục mà
các tù chính trị phạm, những sỹ quan, hạ sỹ quan và quân cán chính của
QLVNCH đã phải trải qua trong các ngục tù của cộng sản, tôi càng thấy
lại sự tán tận lương tâm, sự trơ tráo, độc ác và u mê, một muội của
những con người cộng sản, tôi càng kính ngưỡng, cảm phục những cải tạo
viên là những sỹ quan, hạ sỹ quan và quân cán chính của Việt Nam Cộng
Hòa cùng các lãnh đạo tinh thần, tôn giáo cũng như những chính khách của
Miền Nam tự do. Tôi cảm thấy đắng lòng khi hiểu rằng với chính sách mị
dân và bưng bít thông tin, không ít đồng bào Việt Nam trong nước, nhất
là những người ở Miền Bắc vẫn chưa thấy hết được những tội ác của Hồ
Chí Minh và của chế độ cộng sản đối với đồng bào, đối với dân tộc của
mình, và cũng còn không ít người người chưa hiểu đích thực cái gọi là
“trại cải tạo”, hay cái gọi là “chính sách khoan hồng của đảng và nhà
nước”. Chính vì điều đó mà cái ác, cái xấu, cái dối gian bịp bợm của chủ
nghĩa cộng sản vẫn còn đất sống và chế độ cộng sản Việt Nam vẫn còn tồn
tại để cho đất nước vẫn tiếp tục điêu linh, dân tộc vẫn tiếp tục lầm
than, tiếp tục đói nghèo và u tối. Tôi hiểu rằng chỉ khi nào mọi người
đều hiểu được đích thực về con người của Hồ Chí Minh, về chủ nghĩa cộng
sản và những luận điệu tuyên truyền dối gian, bịp bợm và ngu dốt của
những kẻ cộng nô, thì độ cộng sản mới tự hủy, tự diệt và đất nước Việt
Nam mới trở về với dân tộc Việt Nam, và cũng chỉ đến lúc đó, cái đại họa
mất nước vào tay Tàu cộng mới chấm dứt được.
Mong
rằng người Việt Nam ở quốc nội, đặc biệt là các bạn trẻ sẽ không còn bị
ru ngủ bởi những trò chơi, sân chơi mà các cơ quan tuyên giáo của cộng
sản đầu tư trên các phương tiện truyền thanh, truyền hình hàng ngày.
Mong rằng các tổ chức đội Thiếu Niên Tiền Phong Hồ Chí Minh, đoàn thanh
niên cộng sản Hồ Chí Minh sẽ không còn là chọn lựa của thế hệ trẻ. Mong
rằng các trò chơi games online hay những cuộc vui chơi, đàn đúm cũng sẽ
không phải là chọn lựa của các bạn. Mong rằng các loại sách báo tuyên
truyền một chiều của cộng sản cũng không phải là chọn lựa của các bạn,
mà Thiên Hồi Ký Trại Giam Cổng Trời, của các cựu tù ở địa ngục trần gian Cổng Trời, Thiên Hồi Ký Trại Kiên Giam, của Nguyễn Chí Thiệp, Thiên Hồi Ký Thép Đen của Đặng Chí Bình, và Hồi Ký Trại Cải Tạo của Kale,17 Năm trong Trại Cải Tạo Của Cộng Sản Việt Nam, Hồi Ký 26 Năm Lưu Đày, của Thượng Tọa Thích Thương Minh, Hồi Ký Bao Nỗi Tang Thương của Đại Đức Thích Trí Lực,
và những hồi ký, bút ký của những cựu tù cải tạo sẽ là những chọn lựa
chính đáng của các bạn trẻ, hãy đọc, hãy nghe và hãy suy gẫm để các
chính sách tuyên truyền, giáo dục, nhồi sọ của cộng sản sẽ hông bao giờ
xích hóa được các bạn, mà chính các bạn trẻ của Việt Nam sẽ nhận rỏ được
bản chất của chế độ cộng sản và những tội ác của chúng đã gây ra cho
đồng bào đồng chủng, để các bạn sẳn sàng dấn thân cứu nguy cho tổ quốc,
cho dân tộc đang đắm chìm trong tăm tối trong lầm than và đất nước đang
đứng trước hiểm họa mất vào tay quân xâm lược Trung Cộng.
Mong lắm thay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét