Ngọc Lan
Hình ảnh anh hai tôi đứng cạnh má, những ngón tay miết trên xấp
vải áo mới toanh, mặt cúi xuống, giọng nghẹn đắng, “Ðể dành sang năm con
thi lại, nếu đậu con sẽ may áo.” Má tôi ngồi, nước mắt vòng quanh, lặng
lẽ, khóc.
Xấp vải là quà má dành dụm bao lâu để mua làm phần thưởng mừng anh
vào đại học. Ngày anh đi nhận giấy báo điểm về. Má lấy xấp vải đưa cho
anh, không cần hỏi kết quả. Giá mà lý lịch gia đình tôi không phải “đối
tượng 13” thì anh đã dư nhiều lắm rồi, điểm đậu vào trường đại học y
khoa.
Ngày đó, tôi còn là đứa bé chưa đến tuổi lên 10. Nhưng không hiểu sao khoảnh khắc tê lặng đó cứ ở mãi trong đầu tôi. Ám ảnh.
Tôi lớn thêm vài tuổi. Một bài báo nổi tiếng viết về anh học trò
tên Huy, tôi quên mất họ anh rồi, quê ngoài miền Trung, anh thi đại học 3
lần, là 3 lần anh đậu thủ khoa, của 3 trường khác nhau. Và, cũng 3 lần,
anh bị người ta từ chối cho anh đặt chân vào giảng đường đại học.