Để chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa
tổng thống Mỹ, Barack Obama với tân chủ tịch Trung cộng Tập Cận Bình
vào 2 ngày 07-08/06/2013 sẽ diễn ra tại khu nghỉ mát biệt lập Sunnylands
trong sa mạc ở Nam California, tổng thống Obama đã cử Cố Vấn An Ninh
Quốc Gia Hoakỳ, Tom Donilon sang Bắckinh để gặp các nhà lãnh đạo
Trungcộng. Trong cuộc gặp với cố vấn Tom Donilon, ông Tập Cận Bình nói
rằng: “Quan hệ của Bắckinh với Washington đang ở vào một bước ngoặt quan
trọng, để dựa vào những thành công trong quá khứ và mở ra những chiều
kích mới cho tương lai”. Ông Donilon nói với ông Tập Cận Bình rằng:
“Cuộc họp thượng đỉnh này là một cơ hội để hai nhà lãnh đạo thực hiện
các cuộc thảo luận cặn kẽ về các mối quan hệ song phương”. Trong số các
vấn đề có phần chắc chắn sẽ được mang ra thảo luận là mối căng thẳng ở
bán đảo Triều Tiên. Những lời Hoakỳ tố cáo về các hoạt động gián điệp
trên mạng do chính phủ Bắckinh hậu thuẫn. Những vụ tranh chấp lãnh thổ
Trung Cộng với Nhậtbản và các nước láng giềng trong vùng Đông Nam Á. Đặc
biệt hôm nay 28/05/13, cố vấn An Ninh Quốc Gia, Tom Donilon gặp viên
tướng cao cấp của Trung Cộng là Phạm Tường Long để đưa ra lời kêu gọi:
“Hai bên nên tăng tiến những hoạt động quân sự ‘phi truyền thống’ như
gìn giữ hoà bình, chống hải tặc, và cứu trợ thiên tai”.
Xem ra Tập
Cận Bình có chủ trương đẩy giới tướng lãnh Trungcộng cùng có chung những
quyết định về cuộc thương thảo với tổng thống Mỹ kỳ này. Trước đây ngày
22/04/13, tướng Martin Dampsey, chủ tịch Tham Mưu Trưởng Liên Quân
Hoakỳ tại Bắckinh, đã bảo vệ cho chiến lược ‘xoay trục của Mỹ về châu Á –
Thái Bình Dương, ông hứa: “Quân đội Hoakỳ cam kết xây dựng một mối quan
hệ tốt hơn, sâu xa hơn và bền vững hơn với Trungquốc vào lúc chính
quyền Obama chuyển trọng tâm chiến lược từ vùng Trung Đông sang vùng
Châu Á-Thái Bình Dương. Tại cuộc họp báo ở bộ quốc phòng Trungcộng bên
cạnh người đồng nhiệm tướng Phòng Phong Huy, ông tuyên bố: “Hoakỳ tìm
kiếm ảnh hưởng giúp ổn định khu vực Châu Á – Thái Bình Dương. Chúng tôi
nghĩ rằng: chính sự vắng mặt, chứ không phải sự hiện diện của chúng tôi,
mới làm mất sự ổn định trong khu vực”. Tướng Phòng Phong Huy nói: “Các
quân đội Trungquốc và Hoakỳ cần phải tăng cường hợp tác và có một quan
hệ đối tác mới”. Về mặt nổi, thì nói ngon ngọt như thế, vì giới tướng
lãnh Tầu đều biết rõ về sức mạnh quân sự, họ không phải là đối thủ của
Mỹ. Nhưng về mặt ngầm thì họ quyết dùng hệ thống ‘tin tặc’ để đánh cắp
bí mật quốc phòng và kỹ nghệ chiến tranh của Mỹ, với hy vọng vượt Mỹ đế
thắng Mỹ. Tập Cận Bình biết đây là một trở lực lớn trong khi thương
thuyết với Obama. Nếu không giải tỏa được vấn đề ‘Tin Tặc Quốc Phòng’
thì cuộc họp thượng đỉnh kể như thất bại. Thế nên Tập Cận Bình cần phải
được sự đồng thuận của giới lãnh đạo quân đội.
Vấn đề Bán Đảo Triều Tiên. Bắckinh đã
thẳng tay trừng trị Bắc Triều Tiên, ngày 07/05/13, đã ra lệnh cho Ngân
Hàng Nhà Nước Trung Quốc đóng trương mục của Ngân hàng Ngoại Thương Bắc
Triều Tiên, vì đã dùng để tài trợ cho chương trình hạt nhân của Bình
Nhưỡng. Ngày 22/05/13, Bắc Triều Tiên đã phải gửi viên tướng hàng đầu là
Choe Ryong-hae làm đặc phái viên đến Bắckinh gặp ông Vương Gia Thụy,
quan chức ngoại giao hàng đầu của Trungcộng, xin điều đình. Như vậy vấn
đề bán đảo Triều Tiên ở hội nghị thượng đỉnh Mỹ – Trung đã được tháo gỡ.
Quyết định chung cuộc nằm ở phiá Nam Triều Tiên. Vấn đề tranh chấp lãnh
thổ giữa Trung Cộng và Nhật Bản thì Mỹ quyết định phải tôn trọng Hiệp
Ức Mỹ-Nhật là bảo vệ lãnh thổ Nhật Bản bằng mọi giá. Tuỳ Trung Cộng lựa
chọn, kéo dài cuộc tranh chấp tới đâu cũng mặc, nhưng nếu dùng sức mạnh
quân sự xâm chiến lãnh thổ Nhật Bản thì Mỹ phải can thiệp. Riêng vấn đề
các nước láng giềng của Trungcộng ở Vùng Đông Nam Á thì rất nhiêu khê.
Khiến cho nhiều người nghi ngờ rằng, cuộc đến Bắckinh của Cố Vấn An Ninh
Quốc Gia Tom Donilon cũng giống như cựu cố vấn an ninh Kissinger. Và
cuộc gặp của Obama với Tập Cận Bình sắp tới giống như cuộc gặp giữa
Nixon với Mao Trạch Đông ở Bắc kinh ngày 21/02/1972 để Miền Nam Việtnam
bị rơi vào tay Cộng sản.
Hình thức hơi giống đấy, nhưng bản chất
thì hoàn toàn khắc hẳn. Thời đó là Mỹ ‘xoay trục chiến lược’ ra khỏi Á
châu. Chấm dứt cuộc chiến Việtnam, để cho Liênxô và Trungcộng rơi vào
cảnh ‘huynh đệ cộng sản quốc tế tương tàn’. Nay Mỹ quyết định ‘xoay trục
chiến lược’ trở lại Châu Á – Thái Bình Dương. Vì chính do sự hung hăng
bành trướng của Trungcộng, lấn chiếm toàn vùng Biển Đông Nam Á, đe doạ
an ninh và chủ quyền các nước trong vùng, để thực hiện “Giấc Mơ Trung
Quốc” của truyền thống Đế Quốc Đại Hán, kiểu Cộng Sản Trung Hoa ngày
nay. Nên Mỹ phải ‘xoay trục chiến lược’ về Châu Á – Thái Bình Dương kể
cả Ấn Độ Dương. Hiện nay về mặt Chiến Lược Mỹ đã đan kết được một Hệ
Thống Chiến Lược Quốc Tế: Mỹ – Nhật – Ấn – Úc nhằm hỗ trợ cho khối ASEAN
có điều kiện Dân Chủ Hóa, để đứng vững trước sức bành trướng của
Trungcộng. Nhưng không nhằm đánh thắng Trung Hoa, mà vẫn duy trì chính
sách Đối Tác Kinh Tế. Đối Thoại Chính Trị. Đối Trọng Quân Sự để Trung
Cộng tự thấy không đủ sức chiến thắng Hoakỳ và Đồng Minh, từ đó đi tới
Đối Tác về Quân Sự, giúp Trung cộng tự Diễn Biến Hòa Bình, hy vọng nước
Trung Hoa trở về với chế độ Dân Chủ Liên Bang, cho người Trung Hoa ra
khỏi chế độ Công Sản Dân Tộc Cực Đoan. Thay cho ‘Giấc Mơ Trung Quốc Vĩ
Đại’ hoang tưởng nguy hiểm của Tập Cận Bình và các lãnh tụ tiền nhiệm.
Dựa trên nguyên tắc đó, nên trong cuộc
gặp giữa Lý Khắc Cường thủ tướng Trungcộng với thủ tướng Ấn Độ, Manmohan
Singh ở Delhi ngày 21/05/13. Họ Lý nói: “Ấn Độ và Trung Quốc cần cải
thiện cơ chế để giải quyết tranh chấp kéo dài nhiều năm ở khu vực biên
giới, đồng thời nhấn mạnh cam kết giữ hoà bình ổn định”. Hai bên đã ký
kết tám thỏa thuận quan hệ thương mại song phương. Nhưng thủ tướng Singh
vẫn giữ lập trường về Biển Đông. Trong khuôn khổ tập huấn “Triển Khai
tại Hải Ngoại”, bốn tầu chiến thuộc hạm đội Viễn Đông Ấn Độ đã ghé
Malaysia, đến Việtnam ngày 29/05/13 rồi tiếp tục qua Philippines. Và vẫn
tiếp tục khai thác dầu khí tại Việtnam. Tuần dương hạm tối tân của Pháp
từ ngày 27/05 đến 01/06/13 cũng ghé cảng Hải Phòng. Về phía Nhật bản
thủ tướng Shizo Abe trong chuyến công du Miến Điện đã xóa đi hàng tỷ
Đôla tiền nợ, còn hứa cho vay thêm nửa tỷ Đôla, nhằm giúp xứ Miến thoát
ra khỏi ‘cái bóng’ của Trungcộng. Mỹ và Nhật cũng đang ra sức giúp
Việtnam thoát khỏi bàn tay Trungcộng. Nhưng cái đảng Việtcộng ngu, hèn,
tham lam nhất thời, vẫn cắm đầu vâng lệnh Bắc Kinh, để nâng giá cao
trong việc Tập Cận Bình mặc cả với Obama. Nhưng giá nào Mỹ cũng cần có
Việtnam, để cho việc ‘xoay trục chiến lược’ của Mỹ về Á châu không bị
hụt hẫng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét