HỒ TẤN VINH
Bài số 4
Ý THỨC BỊ PHẢN BỘI
Mấy ngày hôm
nay chúng ta đều có đọc bản tin
Tài liệu "Khó Tin" nhưng có THẬT :
VN có khoảng 700 đảng viên CSVN có tài sản từ 100 đến 300 triệu
đô la
Một
thành viên cao cấp của Hội đồng mậu dịch Việt - Mỹ tiết lộ đảng CSVN được xem
là một tỉ phú hàng đầu của thế giới vào năm 1995 với tài sản ước lượng lên đến
20 tỉ đôla…VN hiện nay có khoảng từ 80 đến 100
người có tài sản trên 300 triệu đô la, tất cả các tỉ phú này đều là cán
bộ cao cấp của đảng.
"Vẫn
theo ông Shapiro, có khoảng 700 đảng viên CSVN
có tài sản từ 100 đến 300 triệu đô la. Đây là con số do một nhân vật cao cấp
của ngân hàng trung ương cung cấp cho ông. Những đảng viên có tài sản từ 50 đến
100 triệu đô la khoảng 2000 người…Tất cả
những con số về tài sản của đảng CSVN là do những chuyên viên thống kê của cơ
quan mậu dịch quốc tế.
2000
người có hơn 50 triệu đôla Mỹ, vậy nếu ta chịu chấp nhận những người có 3 hay 4
triệu đô là do làm ăn lương thiện thì có bao nhiêu người có trên 10 triệu đôla?
Phải
có chức quyền mới tham nhũng được. Trong cuốn sách ‘MẶT THẬT’ Bùi Tín viết:
Con
số của tầng lớp quan chức đặc quyền đặc lợi rất khó xác định một cách chính xác.
Suy từ báo Nhân Dân, (con số này ước chừng 40 người trên tổng số 300) ở Hà Nội,
ước có chừng 10.000 quan chức cao cấp, trong quân đội và an ninh chừng 3000
người; ở Sài gòn chừng 4000 người. Trong cả nước chừng trên 50.000người . . (Bùi Tín, trang 262, Mặt Thật,
Saigon Press XB, 1993)
Trên
2 triệu đảng viên lương không đủ ăn nhìn 50 ngàn đảng viên dư thừa đô la, là
đảng viên Đảng CS họ phải nghĩ gì? Thật ra các đảng viên không chết đói đâu, họ
cũng phải tìm mọi cách để không bị đói. Cái đau đớn là ở chỗ lấy xương máu ra
đánh đuổi ngoại bang, bây giờ chiến thắng rồi mà muốn sống đến cuối tháng thì
phải ăn ‘bẩn’ trên mồ hôi nước mắt của người dân sao?
Bao
nhiêu tỷ đô la tham nhũng, muốn được an toàn phải tẩu tán ra ngoại quốc, trong
lúc nước nhà cần vốn để phát triển, tạo công ăn việc làm cho người dân, như vậy
là ai phản bội ai?
Sau
30 tháng 4 năm 1975, người CS có một thời gian để ăn mừng chiến thắng để rồi từ
từ thấy được sự thật.
Dân
chúng Miền Nam giàu có hơn dân chúng Miền Bắc XHCN nhiều.
Miền
Nam có tự do hơn Miền Bắc nhiều.
Mặc
dầu là bù nhìn, nhưng không có một Tổng Thống VNCH nào sợ một Cố Vấn Mỹ nào như Chủ Tịch một
nước ‘độc lập’ như Hồ Chí Minh lại khiếp nhược trước đám cán bộ Cải Cách Ruộng
Đất Trung Cộng. Miền Nam ngày xưa không lệ thuộc Mỹ nhiều như ngày nay Miền Bắc
lệ thuộc Trung Cộng.
Vậy
thì giải phóng cái gì? Như vậy là ai gạt ai?
Cái
ý nghĩa của chữ ‘xã hội chủ nghĩa’ lúc ban đầu là một ý niệm nhân ái, không ai
bốc lột ai. Châm lo cho người nghèo khó, bịnh tật. Bênh vực những người bị áp
bức. Từ hồi nào ‘xã hội chủ nghĩa’ biến thành ‘lý lịch chủ nghĩa’?
38
năm thi hành ‘xã hội chủ nghĩa’ ở Việt Nam đã sản xuất ra số người tỷ phú nêu ở
trên trong một đất nước không phát triển, đã đề cao một nếp sống giành giựt tàn
nhẫn, một chánh quyền nghênh ngang chống lại dân của mình. Và dân chửi chánh
quyền.
Đảng
Cộng Sản không có gạt được người Quốc Gia. Người Quốc Gia biết rất rõ CS
là bọn lường gạt, nói một đường làm một ngả. Hai bên đánh nhau, VNCH thua thì
phải chịu số phận của kẻ thua thôi.
Nhưng
sau 38 năm, người đảng viên CS nhìn thấy cái kết quả ngược đời của chiến thắng.
Nhân tâm ly tán. Người dân không có ấm no, hạnh phúc. Đất đai bị xâm phạm. Chủ
quyền quốc gia mất rồi.
Sau
‘thắng cuộc’ năm 1975, Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam bây giờ là con dế
trong tay Trung Cộng. Hy sinh máu xương của Bộ Đội để tạo địa vị cho mình. Lấy
địa vị của mình bán đất cho Tàu. Đó là kết quả sau cùng của cuộc ‘kháng chiến
thần thánh’ để dựa vào mà ‘hãnh diện huyênh hoang’?
Trong
tình trạng lương tâm thúc bách, xuất hiện đúng lúc bài góp ý của cựu Đại Tá Lê
Hồng Hà.
Ông Lê Hồng Hà, cựu đại tá công an, năm nay 86
tuổi. Năm 1958 là Chánh văn phòng Bộ Công an dưới thời Bộ trưởng Trần Quốc
Hoàn, là Ủy viên Đảng Đoàn Bộ Công An từ năm 1956. Ông là người đã cùng ông
Nguyễn Trung Thành (cựu Vụ trưởng Vụ Bảo vệ Đảng dưới thời ông Lê Đức Thọ), vào
nửa cuối thập niên 1990, đề nghị Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) phải
minh oan cho những nạn nhân trong vụ án có tên “Vụ án chống Đảng theo chủ nghĩa
xét lại làm tình báo cho nước ngoài” (tên thường gọi: “Vụ án xét lại chống
Đảng”). Không lâu sau ông đã bị khai trừ khỏi
Đảng (cùng ông Nguyễn Trung Thành) và bị vào
tù một thời gian.
Ông Lê Hồng Hà phát biểu
về sửa đổi Hiến pháp 1- Qua nghiên cứu lại 4 bản Hiến Pháp trước đây của nước ta, trừ bản Hiến Pháp năm 1946 là đúng đắn, tốt đẹp, còn 3 bản Hiến Pháp sau tuy có nhiều điểm tốt, nhưng cả 3 bản ( năm 1959,1980,1992) đều mang nặng đường lối CM XHCN thể hiện thể chế chính trị chuyên chính vô sản (theo Nghị quyết của của Đại hội Đảng III, IV, V, VI, VII) tức là rất nhiều sai lầm. 2- Nội dung đặc trưng của đường lối xây dựng CNXH ở Việt Nam có thể tóm lại: Về kinh tế: kế hoạch tập trung, phủ nhận kinh tế thị trường, quốc doanh là chủ đạo, xóa bỏ kinh tế tư nhân. Về chính trị: Là thực hiện chuyên chính vô sản, Đảng lãnh đạo độc tôn và Đảng lấy Chủ nghĩa Mác Lê Nin là thống soái, cán bộ, đảng viên và thanh niên đều phải học tập CN Mác Lê Nin. Đến Đại hội VI, có đổi mới chút ít, nhưng chỉ là nửa vời và vẫn một mực kiên trì Chủ nghĩa Mác Lê. Qua thực tế của các nước trên thế giới, sự sụp đổ của Liên Xô và các nước XHCN cuối thế kỷ 20, đã chứng minh CN Mác Lê Nin là sai lầm, mô hình CNXH Xô Viết là sai lầm thế nhưng Đảng ta vẫn một mực phải đề cao Chủ nghĩa Mác Lê Nin kiên trì đường lối CNXH ở Việt Nam. 3- Do mấy chục năm qua, cả nước ta đi theo con đường xây dựng chủ nghĩa sai lầm nói trên, nên đất nước ta lâm vào tình trạng suy yếu, xuống cấp về hầu hết các mặt của đời sống xã hội (không chỉ kinh tế mà cả chính trị, xã hội, văn hóa, đạo đức vv…) và tụt hậu so với nhiều nước xung quanh, chủ quyền quốc gia bị xâm phạm. Chưa bao giờ lòng tin của dân đối với sự lãnh đạo của ĐCSVN và Nhà nước ta thấp như ngày nay và tình hình nghiêm trọng tới mức trở thành nguy cơ lớn đối với sự sống còn của chế độ, của ĐCSVN. Nguyên nhân gốc rễ của tình hình ấy, chính là do chế độ toàn trị của một đảng trên thực tế đang chi phối toàn bộ quyền lực Nhà nước và hệ thống chính trị đứng trên nhà nước và pháp luật, đứng trên nhân dân, vô hiệu hóa nhiều quyền tự do, dân chủ đã được quy định trong Hiến pháp. 4 – Để cứu đất nước ra khỏi tình hình nghiêm trọng nói trên thì phải đổi mới căn bản thể chế chính trị, chuyển từ độc tài đảng trị sang dân chủ là cơ hội tốt, là bước đi đầu tiên mở đường cho đất nước đổi mới toàn diện, phát triển bền vững và bảo vệ chủ quyền quốc gia. 5 – Đối với bản “Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992” tôi thất vọng vì nó không góp phần đổi mới căn bản thể chế chính trị, mà lại …! Toàn bộ những sai lầm của các bản Hiến pháp trước đây không thể là cơ sở để xây dựng một bản Hiến pháp mới thực sự là của nhân dân. 6 – Trong thư này, tôi đề nghị cụ thể một số vấn đề về nội dung: a / Không nên dùng từ Nước CHXHCNVN …, mà nên dùng từ ông Hồ đã dùng: Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa …, vì mô hình XHCN là một mô hình sai lầm. b / Không nên đề cao chủ nghĩa Mác Lê Nin vì đó là một học thuyết sai lầm, không nên nói dưới ánh sáng của chủ nghĩa Mác Lê Nin. c / Bỏ điều 4 nói về sự lãnh đạo của Đảng cộng sản vì Đảng chưa xứng đáng lãnh đạo việc xây dựng và phát triển đất nước (chưa kể những chính sách sai lầm như cải cách ruộng đất, cải tạo Xã Hội Chủ Nghĩa, đàn áp Nhân Văn Giai Phẩm)… d / Quân đội phải trung thành với Tổ Quốc, với Nhân Dân, không được nêu quân đội trung thành với Đảng. e / Không nên đặt vấn đề Hiến Pháp nước ta phải thể chế hóa cương lĩnh xây dựng CNXH của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Hà Nội 02-4-2013 Người góp ý © Lê Hồng Hà (Nguyên Chánh Văn phòng Bộ Công an) |
Người
đảng viên CS khi đọc bài phát biểu này sẽ nghĩ gì? Họ có thấy bài phát
biểu của cựu đảng viên cao cấp Lê Hồng Hà là lương thiện và can đãm hay là lệch
lạc tư tưởng, suy thoái đạo đức, tuyên truyền chống phá
nhà nước XHCN Việt Nam?
Hà
Sĩ Phu sau một thời gian nằm bịnh viện, ngày 19 tháng 2 năm 2013, dù chưa khỏi
hẳn nhưng được cho về nhà - cơ thể còn sốt. Để giải nhiệt, Ông dùng
một định luật cũ của ai đó diễn đạt theo một cách ngồ ngộ của riêng ông.
quy luật liên kết và hoán vị loại trừ lẫn
nhau trong 3 thành tố, tạm gọi là luật “loại trừ một trong ba” hay
luật “Hai khử một”.
Ba thành tố ấy là Tâm hồn Lương thiện, Trí tuệ Thông thái và Lập trường Cộng sản,
liên kết và loại trừ nhau như sau:
- Đã Thông thái và Cộng sản thì không Lương thiện
(phải mưu mẹo, gian hùng)
- Đã Lương thiện và Cộng sản thì không Thông
thái (phải
nhẹ dạ, nông cạn)
- Đã Lương thiện và đủ Thông thái thì không
theo Cộng sản.[1]
Tôi
ngẩn ngơ một thời gian. Có thể nào cho tôi thêm:
-Đã Lương thiện và đủ Thông thái mà đã được kết nạp vào
Đảng rồi thì trước sau gì cũng phải bị khai trừ.
Tôi
xem lại lý lịch của ông Lê Hồng Hà. Quả thật cựu Đại Tá Lê Hồng
Hà đã bị rút thẻ Đảng!
Tưởng
giởn chơi, không dè định luật "Đảng
Ơi! Có 2 Không 1" lại đúng y chang!
Ý
thức bị lường gạt, bị phản bội vừa thật là cay đắng, vừa thật nhục nhã. Quần
chúng đã hiểu hết
rồi . . .
Đảng
đã gạt nhân dân cả nước, trong đó có người dân miền Bắc.
Đảng đã gạt Bộ Đội.
Đảng
đã gạt các đảng viên.
Đảng
đã gạt tất cả ai tin tưởng nơi Đảng và hy sinh vì Đảng.
Làm
một đảng viên CS phải gánh chịu trách nhiệm đã đẻ ra một quái thai. Chớ còn đổ
thừa cho ai?
Ý
thức bị phản bội!
Hà
Sĩ Phu khéo léo bày tỏ tâm tình trong một diễn đạt ví
von chua chát.
Ông
già 86 tuổi bình tĩnh góp ý của mình một cách mạch lạc và can đảm
phi thường.
Nhưng
quần chúng đâu có nhiều học thức như Hà Sĩ Phu hay nhiều kiên nhẫn như cựu Đại
Tá Lê Hồng Hà.
Nếu
họ không còn gì để hy vọng với chế độ dựng lên bằng sự dối
trá, lường gạt, nếu họ
phản ứng theo một kiểu tuyệt vọng nào khác thì sao?
HỒ
TẤN VINH
Melbourne
Ngày
25 tháng 5 năm 2013
(còn
tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét