Cha mới lên ngôi giáo hoàng mấy ngày mà
chúng con thấy nhột quá. Báo đài càng khen cha nhiều chừng nào, chúng
con càng nhột chừng đó. Chúng con không thể nào bịt miệng được báo
đài. Chúng vớ được đức tính lạ, chúng ra rả suốt và dù một người có
đui điếc thế nào, cứ nghe, cứ đọc bài vở về cha thì họ không thể nào
không so sánh chúng con. Này nhé:
Cha đi xe buýt, chúng con đi xe hơi xịn. Quận lỵ chúng con không có đường xá tốt để đi, chỉ cần đi xe hai bánh là được rồi, nhưng chúng con cũng thượng lên xe 4 bánh, lại còn thích mua xe Đức. Chưa mua được xe Đức lòng còn ấm ức. Khi xuống xe, lại có người chạy nhanh xuống mở cửa. Chúng con chẳng mắc cở gì cha ạ. Kệ, giáo dân cày bừa thì đó là việc của họ, chúng con lo việc trên trời!